Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

MẸ0019- Mùa Báo Hiếu

MÙA BÁO HIẾU

Kiếp này bất hạnh vương mang
Công danh sự nghiệp lỡ làng trắng tay
Nhìn mẹ... mà mắt thấy cay
Mùa báo hiếu đến vào ngày Vu Lan
Hoa hồng cài áo được mang
Mẹ vẫn còn đấy…lòng càng xót xa
Tuổi già xế bóng chiều tà
Thâm sâu đôi mắt mờ loà vì con
Xác thân tàn tạ héo hon
Một sương hai nắng nuôi con trưởng thành
Cầu mong sao được nên danh
Nhịn ăn nhịn mặc để dành phần ngon
Dặn dò lo lắng cho con
Việc nhà nợ nước làm tròn phận trai
Nhọc nhằn đè nặng đôi vai
Thức khuya dậy sớm miệt mài lo toan
Ngờ đâu nghịch cảnh trái ngang
Nhìn con mang kiếp thân tàn…mẹ đau
Tóc mẹ giờ đã bạc phau
Mà con bất lực làm sao đáp đền
Công ơn dưỡng dục chẳng quên
Vu Lan báo hiếu…quỳ bên mẹ hiền…


-Nhân Sơn-



TÌNH MẸ

Ngày thơ mẹ dắt đi chùa.
Mừng vui bên mẹ đón mùa Vu Lan
tuổi thơ còn mãi dọc ngang.
Chiến tranh khốc liệt xóm làng xác xơ.
Đâu rồi ngày hảy còn thơ.
Tung tăng bên Mẹ để chờ nụ hôn.
Đạn bom súng nổ dập dồn.
Đêm đêm súng giặc công đồn xác xơ
Xa quê từ thuở còn thơ.
Khi về Mẹ mất bơ vơ tuổi hồng.
Người yêu cũng vội theo chồng.
Quê hương còn đó cánh đồng lúa xanh.
Con đường san sát nhà tranh.
Buồn lên khoé mắt chiến tranh lụn tàn.
Mẹ giờ còn nấm mộ hoang.
Đổi thay cảnh lạ chỉ mang nỗi buồn
Chuông chùa vọng giữa cô thôn.
Người đi lễ Phật ta hồn như say.
Vu Lan tình Mẹ cao dày.
con chưa trả được kiếp này Mẹ đi.
Nguyện cầu lên đấng từ bi
Cầu linh hồn Mẹ được đi Niết Bàn.
Con còn một kiếp đi hoang.
Mong sao Mẹ được bình an xác hồn.,.p>

ichnguyen

Nghe xong trong dạ bồn chồn
Người còn , người mất tâm hồn hoang mang
Thương hai bạn , nhớ Hồng Sang
Lời thơ thấm thiết đa mang nỗi buồn...

Nước đi ra Biển nhớ nguồn
Hồng Sang mài miệt , để buồn hai anh
Tóc ta giờ chẳng còn xanh
Tha hương cuộc sống mong manh kiếp này...

Thôi thì kết nguyện vòng tay
Cúi mặt nuốt những giọt cay vào lòng
Trời mênh mông , đất mênh mông
Hẹn nhau hội ngộ trong lòng Mẹ yêu...

Thiên nhiên đã nói lên điều
Nơi đâu cũng để tình yêu làm đầu
Trăng tàn đáy nước sông sâu
Nơi đây có kẻ gục đầu thở than...

(Xin mời 2 Anh )

Hồng Sang


ĐÊM MƠ


Khi mới sinh thành mẹ bám sông.

Lớn lên đâu quản nuí hay đồng.
Thân cò chẳng ngại gì mưa nắng
Bóng mẹ đâu sờn với bão giông
Lặn lội đêm ngày đàn con đợi

Gian lao một kiếp bố mòn trông.
Đến khi khôn lớn mong đền đáp
Chẳng thấy mẹ hiền lỗi hiếu không !..

ichnguyen

Ngày xưa đến mùa VU LAN

Áo trắng hồng đỏ cài ngang ngực này

Thướt tha theo gió tung bay

Bước dài bước ngắn ban mai tới Chùa....

Dọc đường vài bụi hoa Mua

Hoa cũng hớn hỡ đón mùa VU LAN

Bây giờ thì quá bẽ bàng

Bông hồng màu đỏ đổi sang trắng rồi...

Thân con giờ quá đơn côi

Vắng bóng Mẹ rồi con thật bơ vơ

Đến Chùa con lại thẩn thờ

Nhìn bông hồng trắng con mơ Mẹ về.

Hồng Sang

Thẩn thờ giá lạnh suốt năm canh
Vu Lan nhớ Mẹ, khóc bên mành
Hoa trắng con cài , đau xót dạ
Thương mình biệt xứ , dạ không đành.

Thăm thẳm lòng này nhớ cố hương
Đơn côi , chiếc bóng suốt đêm trường
Màn sầu phủ xuống che dòng lệ
Trăn trở u hoài buốt dạ thương...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét