Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Quen nhau từ thưở tóc xanh
Chợt khi gặp lại tóc thành màu tro
Gợi bao kỷ niệm hẹn hò
Chiều nao chợt lỡ chuyến đò qua sông

Em theo con nước xuôi dòng
Anh theo cơn gió phiêu bồng trời mây
Bao năm gặp lại nào hay
Buâng quơ hờn trách nghe cay đắng lòng

Ngày xưa lỡ chuyện tơ đồng
Ngày nay lại lỡ hư không kiếp người
Muộn màng hội ngộ ai ơi
Để nghe nuối tiếc một thời xuân xưa...

Trầu




Anh vẫn ngồi đây để nhớ em
Dòng sông bình dị chảy êm đềm
Ra vô, một nhánh buồn hoa tím
Chung thuỷ cùng ai, yêu ở tim.

Nào trách chi đâu, để khó hiểu
Vì không đáp hỏi, phải lo nhiều
Ngày đêm lo lắng, điều gì xảy?
Mới biết lòng mình đã trót yêu!

HKN/2010