Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009

MGĐ1015- Xót Xa




Nam Hà đi dễ khó về.
Khi đi thì mập khi về ốm teo.
Vì ta mang phải tội nghèo.
Các con đói kém làm sao đến mình.

Tháng rồi anh mới vừa xin.
Hai ký mắn ruốc một bình nước tương.
Anh bảo : "cần nhất là đường"
"Để đi lao động sương sương với trà"

Em đâu giàu như người ta.
Thịt gà - thịt lợn với mà chà bông.
Lạp xưởng - đùi vịt "Hưng Long".
Bánh bao " Bà Cả" bánh phồng "Sa Giang"

Giàu thì vẹn vẽ đôi đàng.
Nghèo thì đành chịu , chứ than làm gì.
Nhưng em lòng mãi sầu bi.
Thùng quà...ít quá...gởi đi không đành.

Thùng quà võn vẹn trà xanh.
Muối ớt , muối đậu , sao đành sao cam.
Vì em chưa có việc làm.
Nên đành ngồi đó ôm con mà nhìn.

Bởi vì em mới vừa sinh.
Non ngày non tháng một mình lo toan.
Đã mang cái tên Hồng Sang.
Chẳng Hồng mà lại chẳng Sang chút nào.

Giờ này trong dạ đói cào.
Ngó các con dại ruột đau như dần.
Suốt ngày ngồi đứng phân vân.
Ước gì có một phép Thần hiện ra.

Ban cho hủ gạo trong nhà.
Tạm qua cơn đói , thiết tha yêu cầu.
Nhưng mà chẳng thấy gạo đâu.
Chỉ thấy con dại gục đầu chờ cơm.

Sớm mai cho tới chiều hôm.
Các con ngơ ngác chờ cơm chờ quà.
Đói quá chúng quên cả Cha.
Thỉnh thoảng cũng hỏi chứ "Ba đâu rồi"

Anh nơi phương Bắc xa xôi.
Dạ có bồi hồi nhớ Mẹ con em ?

Hồng Sang


MGĐ2011- Nỗi Lòng

Anh đi cải tạo mấy năm qua.
Bỏ mẹ con em ở lại nhà.
Nắng sớm mưa chiều em tần tảo.
Em vừa làm Mẹ lẫn làm Cha...

Anh biết không anh ở xã mình.
Nhìn em , họ tất cả đều khinh.
Họ bảo em là gia đình Ngụy.
Nên đối với em thật vô tình...

Cũng may còn có các con xinh.
Nhìn con mà an ủi riêng mình.
Con - đối với em là điểm tựa.
Là nguồn an ủi lẫn niềm tin...

Thỉnh thoảng chúng cứ hỏi đến Ba.
"Ba đi lâu quá không về nhà"
Để Mẹ sớm hôm lo tần tảo.
Nuôi mấy đứa con cùng nuôi Ba...

Rồi một chiều kia , ôi xót xa.
Nghe tin anh ở tận Nam Hà.
Tận ngoài miền Bắc xa xôi quá !
Rất khó thăm nuôi khó gởi quà...

Thùng quà võn vẹn bốn ký lô.
Thì phải kê khai các món đồ.
Còn thư viết gởi thì hạn chế.
"Học tập tốt lên đặng mau về"...

Nội dung em viết trong bức thơ.
Hoàn toàn trái ngược buổi bấy giờ.
"Các con ở nhà đều tốt cả "
"Anh chớ âu sầu , anh chớ lo "...

"Cố gắng lao động tốt nghen anh"
Đảng và nhà nước ban phước lành.
Cha con vợ chồng mau đoàn tụ.
Bỏ lúc đợi chờ suốt năm canh...

Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua.
Mười ba năm mấy anh xa nhà.
Để em tần tảo vun tay cuốc.
Vun mấy vồng khoai mấy luống cà...

Anh ở Nam Hà anh biết không.
Vì em đâu biết cách vun trồng.
Khoai thì không củ , cà không trái.
Mỗi lần thu hoạch tái tê lòng...

Em bỏ vồng khoai bỏ luống cà.
Bỏ quê - em dắt trẻ bôn ba.
Để lên thành phố mang tên Bác.
Dìu dắt con thơ...mắt lệ nhòa...

Hồng Sang

MGĐ2010- Âm Thầm

Chỉ riêng mình em hiểu.
Chỉ riêng mình em đau.
Cho dù có thế nào.
Vẫn ghi vào muôn thuở...

Anh nói gì trong gió.
Nghe như tiếng thì thầm.
Phút giây nào chợt ngỏ.
Rồi bay vào...xa xăm...

Chiều rơi...hoàng hôn vắng.
Nghe lòng sao bâng khuâng.
Nghe lòng sao dạt dào.
Ướt nhoè trong mi mắt...

Đếm sao hết thương đau.
Xin đừng hỏi vì sao.
Chỉ riêng mình em hiểu.
Chỉ riêng mình...em đau...

Hồng Sang

MGĐ3019- Hoang Vu&Mưa Nắng

Hoang Vu
Ta buồn hơn cây sầu Đông.
Làm sao ngăn được nỗi lòng ta đau.
Đêm nay gió thét mưa gào.
Vầng trăng trốn ở nơi nào trăng ơi !

Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi.
Mưa ướt núi đồi ướt cả hồn ta.
Mười năm...mười mấy năm...và.
Bao nhiêu năm nữa cho ta ngậm ngùi.

Mưa rơi từng giọt mưa rơi...
Làm tan nát cả lòng người tha hương...

Hồng Sang


Mưa Nắng
Mây về xám xịt âm u
Cơn mưa rào đến chợt vù đi qua
Mưa ngưng trời lại nắng hoa
Nắng mưa mưa nắng tình hoa hoa tình

Lặng nghe từng khúc nhạc tình
Ngậm ngùi ướt cả hồn mình chiều nay
Vui buồn thương mến ngất ngây
Ngọt bùi giận ghét đắng cay cuộc đời
Ai cầm gậy trúc đơn côi
Leo lên từng bậc thang đời tìm ai
Cầu mong ai đó gặp ai
Yêu nhau trọn tháng ngày dài nắng mưa
Nắng mưa mưa nắng theo mùa
Tình yêu nào có theo mùa thời gian
Bốn mùa tình ái chứa chan
Tình thương trải khắp non ngàn đó đây
Nguyên Đỗ

MGĐ1014- Hoang Vu

Ta buồn hơn cây sầu Đông.
Làm sao ngăn được nỗi lòng ta đau.
Đêm nay gió thét mưa gào.
Vầng trăng trốn ở nơi nào trăng ơi !

Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi.
Mưa ướt núi đồi ướt cả hồn ta.
Mười năm...mười mấy năm...và.
Bao nhiêu năm nữa cho ta ngậm ngùi.

Mưa rơi từng giọt mưa rơi...
Làm tan nát cả lòng người tha hương...

Hồng Sang

MGĐ3018- Chiếc Bóng&Thuyền Trôi

Chiếc Bóng

Một con đò nhỏ đơn côi.
Lênh đênh mặt nước bồi hồi đợi ai.
Chiều nay nơi bến sông dài.
Đò còn đứng đó chờ ai não nề...

Hạ về hoa nở tư bề.
Mai - Lan - Trúc - Cúc cận kề muôn hoa.
Người xa...thì vẫn...mãi xa.
Để ta đứng đợi ngả ba...cuộc đời...

Hồng Sang



Thuyền trôi
Ngửa tay
hứng giọt mưa rơi Đổ
trên đất Mẹ mà bồi hồi đau
Thuyền trôi về ngược bến nào
Chở theo thương nhớ của màu
thời gian Chạnh lòng lữ khách
sang ngang Buông lời than
thở buồn vang đất trời Vì sao
tan hợp ai ơi Nhuộm sầu
chiếc lá vàng rơi
giữa dòng
NuocMatMuaThu
Dạ Thu xin mến chào chị dễ sương của em gái;
Dạ cho em gái xin gởi lời thăm chị cùng gia đình khỏe mạnh và bình an, và xin phép mang bài thơ hay chị vừa lưu ghép vào cảnh trên, xin được phép lưu lại trong trang thơ chị cưng, Thu xin cám ơn chị gái đã rất thương mến em, em cũng rất thương mến, quý trọng chị và các bạn thật nhiều, em rất may mắn, có chị gái thương và nghĩ đến em, Thu em cũng vậy, mấy bài nhạc chị post, em khi nãy có nghe qua, quả thật hông ngờ là những bài nhạc em gái rất yêu thích, nói về nhạc cũ, thì Thu em biết rất nhiều, tội cái là hông có nhớ tựa đâu chị cưng ui :), bài nhạc nào chị hát, em cũng thích và có thường hay nghe qua, chỉ có mỗi một bài em hong biết thôi là Tình Chàng Ý Thiếp :), còn tất cả các bài kia, thì em đều nghe qua rất thường, nhạc hay quá hở chị cưng, và Thu em xin cám ơn chị cưng thật nhiều và siệt là nhiều nhiều, sương chị nhiều, mến xin chúc chị cưng một đêm bình an và dễ sương :)
Sương chị cưng thật nhiều
Thu em

MGĐ1013- Đêm Không Ngủ

Lệ buồn nhỏ xuống đêm nay.
Còn bao lâu nữa cho dài nhớ thương.
Tình buồn tình mãi vấn vương.
Người đầu kẻ cuối sông tương ưu hoài...

Cớ sao con tạo lá lay.
Sắp bày chi cảnh kẻ ngoài chân mây.
Một người thổn thức nơi này.
Bao lâu mới được phút giây tương phùng...

Ta buồn , gió cũng lay lung.
Mưa buồn , ta cũng sầu chung cung sầu.
Tìm người giờ biết tìm đâu ?
Cung thương - Điệu nhớ , cho sầu này vơi...

Hồng Sang


MGĐ1012- Tóc Mây Chiều Mưa

Tìm người trong một chiều mưa.
Thấy cây Liễu đứng đong đưa ngậm ngùi.
Tóc mây tung toé rối bời.
Giọt trời , hay nước mắt người rưng rưng.
Xa - gần một nỗi bâng khuâng.
Hai tay vuốt mặt không ngăn lệ sầu...

Hồng Sang

MGĐ1011- Tóc Mây Chiều Buồn

"Tóc mây sợi vắn sợi dài."
Nhớ nhau , nỗi nhớ chiều nay ta buồn.
Ngước lên nhìn áng mây tuôn.
Gió lay cành lá để buồn cho ta...

Qua cầu dạ cũng xót xa.
Tóc mây quyện gió la sà ướt mi.
"Người ơi ! gặp gỡ mà chi "
Trăm năm duyên kiếp người đi , kẻ chờ...

Chiều nay ngơ ngẫn ngẫn ngơ.
Tóc mây theo gió che mờ người xa...

Hồng Sang

MGĐ1010- Chiếc Bóng

Một con đò nhỏ đơn côi.
Lênh đênh mặt nước bồi hồi đợi ai.
Chiều nay nơi bến sông dài.
Đò còn đứng đó chờ ai não nề...

Hạ về hoa nở tư bề.
Mai - Lan - Trúc - Cúc cận kề muôn hoa.
Người xa...thì vẫn...mãi xa.
Để ta đứng đợi ngả ba...cuộc đời...

Hồng Sang

MGĐ3017- Buồn&Vỡ

Buồn

Em về đập vỡ gương soi.
Gác câu hồ hẹn lời thề năm xưa.
Còn đâu những buổi chiều mưa.
Chúng mình hai đứa bến bờ yêu thương.

Giờ đây hai đứa hai đường.
Bến xưa đã lỡ bờ thương giã từ.
Riêng em mang mối sầu tư.
Âm thầm nhỏ lệ bây chừ mà thôi...

Hồng Sang
Vỡ
Vầng trăng ai nỡ sẻ đôi
Gương mang đập vỡ để rồi buồn thêm
Đêm từng đêm thức thâu đêm
Đong qua lường lại với niềm riêng ta
Chợt nghe mi mắt mình nhòa
Phải chăng gió thổi hay là mưa sa
Rớt làm lòng khiến xót xa
Bỏ ta bật khóc tình là giây oan
NuocMatMuaThu
Dạ chị cưng ơi, cho em xin gởi bài thơ nho nhỏ này vào nhà chị thương nhé, coi như tại vì em gái đi lạc đêm nay chưa tìm được đường dìa :), mến chúc chị thương một đêm thật bình an, không buồn như bài thơ của chị
Thương nhiều
NMMT em

MGĐ2009- Một Nửa Của Mình Đâu ?



Một Nửa Của Mình Đâu?

Có truyền thuyết rằng ngày xa xưa ấy.
Nơi Cung Đình - Ngọc Đế giận căm gan.
Người - bị xé đôi , rồi rải xuống trần gian.
Hai mảnh xác phải tìm nhau họp lại...

Thời gian trôi , thời gian trôi qua mãi.
Cũng tương phùng cũng gặp lại từng đôi.
Chốn phồn hoa hay rừng núi xa xôi.
Những mái ấm đang sống đời hạnh phúc...

Riêng Hồng Sang cả một đời tủi nhục.
Cứ mãi tìm một nửa của mình đâu?
Dù xa xôi dù cách trở phương nào.
Cũng cố gắng tìm nửa phần còn lại...

Đường dẫu xa...tay trúc lần tìm mãi.
Cũng cố đi và gặp tại thôn trang.
Có "Lão Ông" ngồi uống rượu ngắm trăng.
Ngân nga lại những câu thơ ngày cũ...

"Khách phương xa" nghe lòng buồn ủ rũ.
Nơi thôn trang họ vui vẽ có đôi.
Còn riêng ta...đã đến cuối cuộc đời.
Vẫn đơn độc...tay lần mò gậy trúc...

Hồng Sang


MGĐ3016- Nhớ Mẹ&Chạnh Lòng

Nhớ Mẹ

Nhà tôi cũ kỷ ở dưới quê.
Miền quê lâu lắm tôi không về.
Ánh lửa bập bùng soi bóng Mẹ.
Làm lòng con trẻ thấy tái tê...

Lâu lắm hình như mấy chục năm.
Mẹ tôi dầu dải trong âm thầm.
Thay Cha nuôi lớn đàn con dại.
Chẳng chút sờn lòng với bão giông...

Sáu năm biền biệt phía trời xa.
Bao năm con cách biệt quê nhà.
Con đi đi mãi lâu về quá.
Để Mẹ đơn côi lúc tuổi già...

Sáu năm con trở về thăm Mẹ.
Cảnh cũ người xưa thật não nề.
Vẫn nồi cháo nóng nghi ngút khói.
Vẫn cảnh đơn côi bóng Mẹ già...

Ba năm sau về lại quê xưa.
Đau thương biết mấy nói sao vừa.
Mất rồi bóng Mẹ ngồi bên bếp.
Nồi cháo có ngon cũng dư thừa...

Mẹ ơi ! tha thứ cho con nhé.
Chín năm lưu lạc ở xứ người.
Ngày về chỉ biết nhìn ảnh Mẹ.
Khóc Mẹ tràn trề trong gió mưa...

Bàn thờ nghi ngút khói hương nhang.
Con chít khăn tang thật muộn màng.
Lung linh bóng Mẹ qua khung cửa.
Mà ngỡ Mẹ ngồi bên bếp xưa...

Rồi đây trong những mùa Vu Lan.
Hồng đỏ ngày xưa thật ngỡ ngàng.
Nay đã thay màu tang tóc trắng.
Hồn con ngất lịm giấc miên man...

Hồng Sang


Chạnh Lòng
Mẹ giờ đã ngủ giấc nghìn thu
Cố chôn vùi kín trái tim tù
Gánh nặng bao năm dòng đời nghiệt
Dưới vầng trăng khuyết đêm còn ru
Bao nhiêu năm cách xa viễn vong
Chờ đợi Mẹ tôi bạc cả lòng
Mắt lòa vì thương đàn con dại
Đông đến xứ người có lạnh không
Tựa cửa từng đêm sầu nghe sầu
Chẳng biết con mình nay về đâu
Chợt sớm mùa thu trút hơi thở
Cuối cùng còn lại bởi vì đâu
Tha phương con sống đời một mình
Đôi lúc ru buồn trong lặng thinh
Mẹ ơi đêm nay trời trở gió
Chạm mãi hồn đau đến muôn nghìn
Sao nỡ Mẹ đi quá vội vàng
Lòng con giờ quấn chiếc khăn tang
Nhang này xin đốt sưởi hồn Mẹ
Ấm lại từng đêm dưới trăng tàn
Ngủ xin ru Mẹ giấc bình yên
Cho con gom hết đời ưu phiền
Đưa tay thả nhẹ vào trong gió
Ru hoài Mẹ ngủ với bình yên
Thương
Thu em
Dạ xin chào chị cưng khoẻ
Dạ cho em xin phép ghé vào lưu lại đôi dòng thơ lòng này để xin chia sẽ nỗi đau mất Mẹ này của chị cưng, dạ mồ côi buồn lắm phải hôn chị :((, vì em cũng mồ côi Mẹ, nên xin cho em được mượn vài dòng mộc mạc này sớt chia cùng chị gái, xin mãi chúc chị và gia đình dòng đời còn lại, sẽ là nhũng ngày thật bình an, xin chị bảo trọng, em xin chúc chị cưng ngủ thật ngon đêm nay và tìm được chút bình yên cho lòng mình
Thương nhiều
NMMT em

MGĐ3015- Buồn

Em về đập vỡ gương soi.
Gác câu hồ hẹn lời thề năm xưa.
Còn đâu những buổi chiều mưa.
Chúng mình hai đứa bến bờ yêu thương.

Giờ đây hai đứa hai đường.
Bến xưa đã lỡ bờ thương giã từ.
Riêng em mang mối sầu tư.
Âm thầm nhỏ lệ bây chừ mà thôi...

Hồng Sang

hờn giận bóng hình


trách chi một chút nhớ đời
hờn chi sao nỡ làm rơi Gương lòng

gương lành như mặt nước trong

người sao Chém Thớt...để lòng nguôi ngoai


bên mình dẫu chẳng có ai

có đôi dòng lệ chảy hoài bến thương

vai rung theo nhịp sống thường

tưởng như người ngóng cuối đường hôm nao...


bây giờ thoáng nhạt mà đào

gương thưa soi bóng ,nhãng xao trâm cài

thân mình muốn khổ vì ai

nghĩ suy nông cạn...mộng tài về đâu.


trời ơi có mấy bến sầu

bến này tôi gặp...khổ đau lặng người
dẫu xuân có nhạt Đào Tươi

vườn xuân cón có nụ cười tiếng chim.


vườn ai tôi lặng ngắm nhìn

tường xây ngôn ngữ ,nắng in thơ vần

khách qua đường luống phân vân

trách câu thơ Hận...để lần bạc xuân.


Tam Mã đông đủ

hi..bùn..quá chài ơi....




MGĐ2008- Nhớ

Nghe điệu ru cô đơn.
Bỗng lòng em chợt buồn.
Nhớ màu bằng lăng tím.
Màu hoa của yêu thương.
Ôi ! những chuổi ngày thơ.
Nhớ tiếng trống tan trường.
Tung tăng trong nắng nhẹ.
Sao nghe sầu vấn vương...

Hồng Sang

MGĐ1009- Thương Em

Em tôi hiền hậu thật thà.
Năm lên bốn tuổi cả nhà lo âu.
Cơn sốt kéo đến từ đâu.
Làm cho Cha Mẹ lo rầu suốt đêm...

Cơn sốt hành hạ thật phiền.
Hư một con mắt khiến em mù lòa.
Bảy tuổi em lại mất Cha.
Sớm hôm cùng Mẹ sống qua chuổi ngày...

Từ đó ngày ấy đến nay.
Mẹ - Con sống những chuổi ngày quạnh hiu.
Nhưng rồi có một buổi chiều.
Mẹ già hấp hối vội kêu tên Hùng.

Những lời trăn trối sau cùng.
Con kêu các chị và cùng các anh.
Các con những mái đầu xanh.
Mẹ không nỡ đành xa cách chúng con.

Bên ngoài mưa gió nĩ non.
Bên trong con trẻ quỳ bên Mẹ già.
Bây giờ Mẹ sắp theo Cha.
Bỏ con ở lại ngôi nhà quạnh hiu.

"Chiều chiều nhớ lại chiều chiều"
Mẹ đi - con ở khổ nhiều thân con.
Cá khô nấu lá me non.
Mẹ chan con húp đâu con Mẹ ơi !

Ngẫn ngơ thơ thẫn bồi hồi.
Nhớ Cha nhớ Mẹ đứng ngồi không yên.
Anh Chị thì đã ra riêng.
Thân em hiu quạnh héo hon từng ngày.

Rồi đây trong những ngày mai.
Em tôi tàn tật lấy ai cậy nhờ.
Một thân côi cúc bơ vơ.
Trong căn nhà cũ , phụng thờ Mẹ Cha.

Nỗi lòng của chị xót xa.
Chị rất nhớ nhà và nhớ cả em.
Chị luôn thờ thẫn bên thềm.
Ngước nhìn chị thấy cánh chim lạc đàn.

Lòng chị rất đỗi xốn xang.
Thương em biết mấy...vô vàn em ơi !

Hồng Sang




MGĐ1008- Buồn

Đành thôi gói vết thương lòng.
Long đong rồi cũng long đong một đời.
Thôi đành gom cả mù khơi.
Gom cả nỗi nhớ...một đời đau thương...

Đời ta gió núi mù sương.
Đời ta là những chặng đường đắng cay.
Suốt đêm vắng , suốt ngày dài.
Buồn trong đáy mắt đong đầy bằng thơ.

Đâu rồi vàng nụ hoa mơ.
Đâu rồi đâu những mong chờ xa xăm.
Nơi nao có gió lạnh căm.
Đưa ta về với chổ nằm thiên thu.

Hồng Sang

MGĐ1007- Ông Láng Giềng...

Ông Láng Giềng Và Bản Nhạc :Đêm Đông

Harmonica chiều buồn.
Đưa lên môi thổi chiều vương vương sầu.
"Đêm Đông" ray rức về đâu?
Vừa dứt tiếng nhạc ngẫng đầu ngó lên.

Ông láng giềng ở kế bên.
Tần ngần ông đứng bên hiên lúc nào.
Ồ ! ở bên kia hàng rào.
Một ông đứng vẩy tay chào Hồng Sang.

Mở cổng rào rất hân hoan.
Mời ông hảy đến nhà Nàng ngồi nghe.
"Đêm Đông" chiều vắng...bên hè.
Người thổi khúc nhạc , người nghe bàng hoàng.

"Bài đó tựa gì hở Nàng?"
"Đêm Đông" của kẻ lang thang xứ người.
Thổi nhạc mong giải khuây thôi.
Càng thổi lắm lúc khiến tôi càng buồn.

Tuổi già còn mãi tha hương.
Chiều Đông tuyết phủ đêm trường xót xa.
Cười buồn - Ông đưa tay ra.
Từ nay hai kẻ xa nhà gặp nhau.

Nhìn ông - Tôi nhìn thật lâu.
"Không phải bản xứ ? nơi nào quê ông?"
Ánh mắt nâu...buổi chiều Đông.
"Bosnia...trái đất nửa vòng -Quê tôi"

Cũng khói lửa...cũng bùi ngùi...
Chao ơi ! thêm kẻ...buồn nơi xứ người...

Hồng Sang


MGĐ1006- Thà Đừng

Người buồn với tuổi sáu mươi.
Ta vui gì nữa một đời thương đau.
Thà rằng đừng nói câu nào.
Ta đây người đó còn nhau cuối đời.

Như vậy chắc cũng sẽ vui.
Còn hơn bộc lộ mọc mời nhớ nhung.
Người ơi ! người có biết không?
Người đến sưởi ấm cõi lòng buồn tênh.

Người đi buồn bỗng mông mênh.
Có con chim lẻ kêu bên góc trời.
Đông Bắc - Tây Bắc xa xôi.
Ai đâu nghe được những lời chim kêu...

Hồng Sang

MGĐ1005- Cám Ơn

Cám ơn mây gió chiều nay.
Cám ơn rừng núi một ngày cùng ta.
Hàn huyên tâm sự đậm đà.
Chiều nay tạm biệt...rừng nha ta về...

Cám ơn chăn ấm giường êm.
Cám ơn chiếc gối trơn mền ru ta.
Giường êm chăn ấm gối hoa.
Mà sao ta vẫn xót xa...đêm dài...

Hồng Sang

MG1004- Buồn Không Tên

Khuya rồi ngồi đếm giọt mưa.
Nghe như nỗi nhớ mới vừa trôi qua.
Đường về quê cũ còn xa.
Trăm thương ngàn nhớ lụa là năm xưa.

Hết rồi những buổi đón đưa.
Bao năm xa cách mà chưa trở về.
Gió ơi ! đừng rít tỉ tê.
Lòng ta tan nát chán chê lắm rồi.

Mưa ơi ! đừng nặng hạt rơi.
Khiến người viễn xứ bồi hồi nhớ thương.
Gió - Mưa...dập cánh hoa hường.
Có ai muốn gửi nắm xương xứ người.

Lá vàng từng cánh rụng rơi.
Đâu đây như có mảnh đời nát tan...

Hồng Sang

MGĐ1003- Mưa Chiều

Cuối tuần chiều nay mưa rơi.
Như đau nỗi nhớ , như khơi nỗi sầu.
Lá rơi tan tác về đâu.
Mưa rơi như để giọt sầu cho ta.

Bụi hồng lấm chiếc áo hoa.
vì đâu để cả đời ta đượm buồn.
Mưa rơi từng giọt cứ tuôn.
Mưa ơi ! gió hỡi...ướt luôn chiều này.

Ngước lên tìm một áng mây.
Mây trời u ám bao vây cuộc đời.
Xin thương...chút phận...bèo trôi.
Đừng mưa ướt nữa...mảnh đời...thương đau...

Hồng Sang

MGĐ3014- Rượu


Rượu ơi ta với rượu còn
Chung vai bước mỏi gót mòn chưa phai
Ta còn rượu , chẳng còn ai
Tìm đâu lại buổi nắng mai năm nào ...

Hồng Sang

Mùa thu năm ấy gặp nhau
Biết bao kỷ niệm dễ nào lãng phai
Nâng ly cùng uống cho say
Tình ta tuy ngắn nhưng dài nhớ thương…

Nhân Sơn

Tìm người trong một đêm sương
Thấy cây Liễu đứng như buồn hơn ta
Gọi người gần mấy cũng xa
Thôi đành đứng đợi ngã ba chia lìa...

Hồng Sang

Tóc mình đã bạc trắng kìa
Tuổi đời sắp cạn còn chia nẽo đường
Bao năm mòn gót tha hương
Giờ đây nhìn lại nên thương nhau nhiều…

Nhân Sơn

Cảo thơm giấy trắng tiêu điều
Lâm truy bến cũ đâu chiều ngày xưa
Nếu trời đừng nắng đừng mưa
Thương ai đâu có phút chờ giây mong...

Hồng Sang

TV0004- Người Hát Rong

Cái bà hàng xóm nhà bên
Buồn buồn bả cứ gọi tên mình hoài
Cứ kêu nhậu nhẹt lai rai
Điều binh khiển tướng đánh bài thâu đêm
Vợ chồng chẳng được thuận êm
Mình thì miệng cứng lòng mềm chẳng yên
Bị bà hàng xóm làm phiền
Bà nhà thì cứ xỏ xiên tối ngày
May mà niệm phật ăn chay
Bằng không chắc đã mập thây mình rồi
Mình nào đâu dám lôi thôi
Nguyện lòng vợ chúa chồng tôi suốt đời
Dù rằng đêm có lệ rơi
Dù ngày quần quật hết hơi vì làm
Sức còn đâu nữa mà tham
Thấy ai nhiều vợ cũng ham quá trời
Gặp bà hàng xóm lã lơi
Biết mình có cứng suốt đời hay không



Bởi ...tui là gái hổng chồng
Cho nên tui mới ...phải lòng anh Rong
Thì anh ráng "gò" Bả xong
Mở cưả chạy dzòng , anh quẹo dô tui ...

Láng giềng , hàng xóm ...lui cui ...
Anh chạy qua giúp tối thui tắt đèn
Cho dù Bả nhà ...lèng èng
Thì ông dỗ ngọt một phen ...cho rùi ...

Dợ dzui , Bà hàng xóm ...dzui
Thân ông ở giữa , cũng nguôi cơn buồn
Mần trai ...đứng giữa núi non
Tả xông hữu đột , cho tròn phận trai ...

Thui thì ... ta lập phòng II
Ngày chẳng , Bà Chánh ...lẻ , mai Bà Nhì
Quyết tâm hổng có phân bì
Chị thì phận chị , em thì phận em ...

Tui tính như dzậy ...ông xem ...
Nếu ông đồng ý ...mình lèm ...tiệc dzui
Đải , mời MỘT GÓC PHỐ thui
Bạn bè , thân hữu ...dzui chơi dzài ngày


...


Hồng Sang (5 Trầu kí tơn)

TV0003- Nghề Nghịp ...

Nghề Nghịp Của Bác NhàQuê

(Chọc Bác NhàQuê khai nghề nghiệp:

Đi học, Đi dạy, Đi lính, Đi dạy,

Đi tù, Đi buôn, Đi biển, Đi Mỹ,

Đi Cày, Đi luôn...)

Đi học...thì khoái...tắm sông
Đi dạy...thì lại đèo bồng nữ sinh

Đi lính...thì chọn pháo binh

(nửa đim mà thụt rung rinh cái g...)

Đi tù...thì bị linh đinh cuộc đời

Đi biển...lơ lững ngoài khơi

Đi Mỹ...thì chọn cái nơi lạnh lùng

Đi luôn......có thiệt hay không

Chừng nào cất bước....đem bông tặng nè ....

(thui dzọt cho lẹ...kẽo chít)

Hồng Sang

MGĐ1002- Nửa Đêm


http://anhdepblog.com/graphics/rain/images/anhdepblog.com_rain46.gif
Nửa Đêm thức giấc nhớ anh.
Buồn nghe mưa khóc bên mành song thưa.
Nhớ thương biết mấy cho vừa.
Trông người những buổi chiều mưa lạnh buồn.
Lá rơi rồi lá rơi tuôn.
Mưa rơi từng giọt đêm trường xót xa.
Gió mưa se thắt lòng ta.
Người ơi ! có biết lệ nhòa từng đêm.
Ước mơ thật quá êm đềm.
Một vòng tay ấm mà tìm đâu ra?
Không mơ lụa gấm xa hoa.
Tiền tài danh vọng như là phù du.
Ước mơ một mối tình sâu.
Có Chồng có Vợ...canh bầu cũng ngon.
Tình già thơ phú ví von.
Chàng xướng Thiếp họa....trà ngon Thiếp mời.
Thả thuyền dòng nước lờ trôi.
Đôi mái đầu bạc....rong chơi tình già...

Hồng Sang



Lời em nghe lắm xót xa!
Ước mơ một mối tình già có nhau…
Anh đây trăm nỗi buồn đau,
Nhưng anh chưa biết cách nào gặp em!
Ở xa mà gọi hằng đêm
Làm em rời khỏi chăn êm sao đành!
Tuổi già như sợi chỉ mành,
Một cơn gió nhẹ mong manh đứt liền!
Em đâu cần tới bạc tiền
Chỉ cần tình nghiã, chút duyên muộn màng.
Cũng không cần tới bạc vàng,
Chỉ cần tim ấm nồng nàn trao em…
Hãy chờ, anh sẽ tính xem…
Cách nào anh ở bên em suốt đời…

Vĩnh Liêm

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009

MGĐ3013- Điệp Khúc - Hai Màu Áo


Ngày xưa, còn bé áo hồng.
Bây giờ, áo trắng theo chồng về bên.

Mân mê áo lụa buồn tênh.
Anh len chỉ tím viền trên lụa vàng.


Năm xưa ngơ ngẩn nhìn nàng.
Lòng nghe dịu vợi ngút ngàn thương yêu.


Cảm linh tình sẽ cô liêu.

Hồn Anh tràn ngập bão chiều tuyết đông.

Thu sang em bước theo chồng.
Thước tha áo cưới, bềnh bồng tóc mây.


Về bên ấy, em có hay ?.
Người bên góc phố trên tay lụa vàng.


Áo, anh chưa kịp trao nàng.
Để nay nhìn áo ngút ngàn thương đau.


Ước mơ đợi dịp nhẫn trao.
Se tơ duyên thắm dạt dào bể yêu.

Nhẫn buồn lụa héo cô liêu.
Tình theo con nước tiêu điều đợi trông.


Người tôi mơ, đã có chồng.
Vàng phai lụa úa, tình hồng chân mây. (NT)


Em về mơ một vòng tay.
Mơ lại màu áo mang đầy nhớ nhung.


Người con gái , lần sang sông.
Vẫn còn ngoảnh lại...mà trông một người...

Mây trôi trôi mãi trên trời.
Chiều sương thu đọng bồi hồi trong em.


Ta xa nhau , thấy buồn thêm.
Ngẫn ngơ nuối tiếc bên thềm dấu xưa...

Nhớ anh biết mấy cho vừa.
Trông anh vào những chiều mưa lạnh buồn.


Bụi hồng lấm áo lưng thon.
Anh ơi ! Anh hỡi ! Anh còn nhớ chăng?

Trả lại em...nửa vầng trăng.
Xóa cho em nỗi cách ngăn đi mà.


Con sông sóng cuộn về xa.
Đừng chia thêm nữa...ngã ba cuộc đời. (HS)


...

Nguyên Thạch - Hồng Sang.

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

MGĐ3012- Thu

= Thu =

Lơ lững vầng Thu toả nhớ thương
Trăng Thu héo hắt rọi đêm trường
Trời Thu man mác buồn vô vọng
Rừng Thu hoang vắng phủ mờ sương ...

Nhớ mãi Thu nào ta có nhau
Tình Thu dìu dịu trổi dạt dào
Đôi quả tim yêu chung nhịp thở
Ngây ngất tình Thu trọn trao nhau ...

Dạo ấy vào Thu buổi biệt ly
Tan tác tim Thu phút phân kỳ
Em đi biền biệt mùa Thu vắng
Buồn lắm Thu ơi...đến mà chi ...

Đếm từng trống vắng những Thu sang
Nhìn lá Thu rơi nhớ đến Nàng
Người hỡi Thu qua em có nhớ
Có còn âm vọng tiếng Thu vang ...(NT)

Ta chia tay nhau buổi chiều xưa
Mùa Thu gờn gợn gió giao mùa
Em đi , trong lệ thương ngàn dặm
Xa vắng nhau rồi , những chiều mưa ...

Đã biết xa nhau , sao vẫn yêu
Thương chi cho lắm nhớ nhau nhiều
Mình xa nhau mãi người mỗi ngã
Ngõ nhỏ hồn vương bóng tịch liêu ...

Mình cách xa rồi , phải không anh
Thôi đừng nhắc đến quảng ngày xanh
Riêng em vẫn mãi luôn cầu nguyện
Cho kẻ em yêu vạn phước lành ...(HS)

Nguyên Thạch-Hồng Sang

MGĐ3011- Thu Đi

= Thu Đi =

Xót xa hẹn chuyện trăm năm
Thôi đành đợi ánh trăng rằm Thu sau
Ta về têm mớ trầu cau
Thanh bình , duyên muộn dìi nhau cuối đời ...(NT)

Vòng tay mòn mỏi rã rời
Khoác màu mây trắng đợi người Thu sau
Xin thời gian...hảy qua mau
Hoàng hôn phủ lối bóng câu vô thường ...(HS)

Tàn Thu nhặt khối lá thương
Bồi hồi chìm đắm vấn vương ngập lòng
Người đi , người có buồn không ?
Kẻ ở , hỏi có ngóng trông ai về ...(NT)

Tìm người , lạc cõi trời mê
Gọi tên chẳng lạ não nề là mưa
Giọt trời , giọt ngắn , giọt thưa
Từ trong hoang lạnh đong đưa lời thề ...(HS)

Phận trai nặng nỗi sơn khê
Mong yên bờ cõi phu thê vẹn lời
Thu sang man mác đất trời
Thu ơi ...xin gởi đôi lời nhớ thương ...(NT)

Nguyên Thạch-Hồng Sang

MGĐ3010- Thu Về

= Thu Về =

Thu về , có lẽ hôm qua
Sáng nay thức dậy thấy hoa tiêu điều
Thấy mình với nỗi cô liêu
Trong cơn gió thổi hiu hiu đủ buồn ...

Trăng kia khuyết đó rối tròn
Còn em sao mãi héo hon một đời
Tháng ngày mòn mỏi chơi vơi
Tóc xanh điểm bạc nửa đời đã qua ...

Trăng lên khuất bóng trăng tà
Nhớ thời tóc biếc chiều xa tan trường
Nép mình dưới một hiên sương
Thấy anh đứng ở bên đường đứng canh ...

Nếu như đừng có chiến tranh
Và đừng có cảnh hòa bình lao đao
Chúng ta chưa nói câu nào
Người đi , kẻ ở chờ nhau cuối đời ...

Đôi khi lòng nhũ quên thôi
Sao cứ mãi đợi chim trời mờ xa
Chờ người , em chờ "người ta"
Xôn xao bước động ngỡ là tiếng than ...(HS)

Thu xưa áo trắng trang đài
Hồn tôi ngất lịm áo dài dáng xưa
Trời Thu lất phất giọt mưa
Mềm như tinh tú ướt vừa áo em ...

Mỏng tà nhân thế lén xem
Anh đưa áo Lính nhường em mặc vào
Ngây ngây ửng ửng má đào
Có chàng hở bụng dìu "Đào" dưới mưa ...

Thu này vàng lá đong đưa
Hồn về kỷ niệm Thu xưa êm đềm ...(NT)

Nguyên Thạch-Hồng Sang

TV0002- Sếp Tui

Photobucket

= Sếp Tui =

Hai tuần trước , ổng đi săn
"Mồi" đâu không thấy , thấy nhăn mặt hoài
Hỏi ra , mới biết mới hay
Ổng bị cảm nắng , nhức vai quá mà ...

Ổng lại uống thuốc qua loa
Không đi Bác Sĩ ngồi nhà thở than
Ổng bèn gọi :Bớ Hồng Sang
Rằng : Tao không phẻ đau ngang đây hoài .

Rùi còn nhức cả hai tai
Ngày nào cũng nhức , nhức hoài làm sao >
Hồng Sang nghe nói lo âu
Bèn đi lấy Dầu cạo gió cho ông ...

Ông la lên lớn rằng Không
Lần trước mày cạo làm phồng lưng tao
Bi giờ nghĩ lại....còn đau
Trị bịnh kỳ quặc...làm tao hết hồn ...

"Chẳng thà tao chết thì chôn"
"Chứ không chịu trị như hôm vừa rồi"
Hồng sang giận lẩy..."Thừ thui....
....Để ông chết phứt cho rùi ...ông ơi....

HồngSang

MGĐ3009- Ru Tình

= Ru Tình =

Ta ru tình cứ xa mù
Như cây Thông đứng ngàn thu đợi chờ
Thẩn thờ lữ khách bơ vơ
Nghe trong tâm thức dật dờ kiếp sau...
Nơi đâu cũng có nỗi đau
Cho ta nếm thử sắc màu nhân gian
Chỉ xin hai chữ bình an
Mới thấu hiểu được muôn vàn ân thiêng ...
Lòng ta mang nặng ưu phiền
Lòng này mang nặng một thiên sử tình
Chiều đông giá lạnh một mình
Không gian trắng buốt nghe tình bay xa...
Tình ta chẳng đủ , thì ra
Em quên và nhớ cho ta dật dờ
Tình ta như một bài thơ
Em quen đọc ngược , ta chơ vơ tình ...

Nguyên Thoại -Hồng Sang

MGĐ3008- Nhớ Một Mùa Xuân

= Nhớ Một Mùa Xuân =

Ước gì trở lại ngày xưa
Mòn thời gian trộn nắng mưa hôm nào
Ta chìm trong bóng của nhau
Nửa khuya thao thức lòng nao nao lòng .

Dòng đời như một bến sông
Thuyền trôi ta thả mà mong một ngày
Dẫu cho trăng khuyết hao gầy
Thương nhau giử mãi tình ai một đời .

Những đêm ngồi ngắm sao trời
Tôi - thơ thẩn nhặt lá rơi bên thềm
Nhớ thương thương nhớ nào quên
Để nghe lòng gọi , tên em , một người .

Sáu năm đã sáu năm rồi
Em về mưa ướt áo tôi đợi chờ
Bến xưa đã vắng con đò
Đâu lời hẹn ước đây lời phôi phai .

Cõi buồn trên nhánh hoa Mai
Rớt trong tôi cánh "thương hoài ngàn năm"
Mùa Xuân hoa nở Mai vàng
Phụ nhau chi để ngàn năm thương hoài ...(LVH)

Bao giờ nỗi nhớ nguôi ngoai
Ngóng anh về với những ngày xa xưa
Nhớ anh biết mấy cho vừa
Trông anh vào những chiều mưa lạnh buồn .

Hỡi người em nhớ em thương
Anh mang đi cả anh còn nhớ chăng
Trả lại em , nửa vầng trăng
Xoá cho em nỗi cách ngăn đi mà .

Sông dài , nước chảy về xa
Đừng chia thêm nữa ngã ba cuộc đời
Anh về ngược chuyến đò xuôi
Hay là anh cưỡi mây trời tới em .

Chiều nay em hỏi trái tim
Cớ sao mây gió còn tìm đến nhau
Mà "người ta" đó ôi chao
Nói đi là biệt phương nào đến nay ...(HS)

LưuVĩnhHạ-HồngSang

MGĐ3007- Giọt Sầu Tiễn Đưa

= Giọt Sầu Tiễn Đưa =

Giọt sầu rơi đáy vô thường
Anh hong nỗi nhớ cuối đường hư hao
Chiều nay em gạt lệ trào
Nhìn theo xác Phượng nghẹn ngào tiễn đưa .

Cổng Trường nhìn áng mây thưa
Treo trời biên ải gió mưa dập dồn
Thân áo trắng , bóng hoàng hôn
Đêm đêm nuốt lệ gởi hồn người yêu .

Em còn nhớ , một buổi chiều
Cuối Xuân hôm đó dập dìu mây tang
Thêm lần nữa , lệ hai hàng
Ngậm ngùi đưa tiễn tiếng than ngút trời .

Anh đi , chôn nửa cuộc đời
Rừng sâu lao lý tơi bời thân trai
Ngưng tiếng súng , tù khổ sai
Để em trút lệ bi ai biển sầu ...(vivi)

Từ , em trút tấm lụa Đào
Khoác mây về tận ngàn sau đợi người
Đợi người từ thuở đôi mươi
Nghìn sau ngó lại rã rời nét trăng .

Tiếc thương chiếc áo mây choàng
Vân hoa một thoáng mở toang mắt nhìn
Thấy mình chút phận lênh đênh
Nghìn xưa rớt nhẹ bên thềm dấu sơn .

Từ khi trút áo nghe buồn
Biết nghìn sau chẳng có còn gì đâu
Tan chìm dưới lũng xa sâu
Hoàng hôn phủ lối bóng câu vô thường ...(HS)

ViVi-HồngSang

MGĐ3006- Mùa Xuân...Lấy Chồng

= Mùa Xuân Em Đi Lấy Chồng =

Mùa Xuân em đi lấy chồng
Hoa Sầu Đông rụng trong lòng của tôi
Người đi tím cả khung trời
Giử trong tôi mãi nụ cười pha lê.

Đường ngôi lệch mái tóc thề
Vắng em thơ lạc đường về qua sân
Tôi còn giử chút tần ngần
Em cười đôi mắt lá răm hôm nào.

Những ngày trời nắng lên cao
Em ngồi trước ngõ hoa Đào đợi ai
Gió chiều thổi lá bay bay
Ai người ở cuối chân mây em chờ ?

Phải đâu mình cách xa bờ
Chỉ giàn Thiên Lý mà vời vợi xa
Mùa xuân Mai nở đầy hoa
Rộn ràng pháo cưới người ta theo chồng .

Mùa Xuân tôi ngỡ mùa Đông
Mây trời không đủ mênh mông nỗi buồn
Mùa Xuân em đi lấy chồng
Câu thơ chúc phúc nghe lòng quặn đau ...(LVH)

Bây giờ biết phải làm sao
Bước đi là đã thành câu tạ từ
Xuân này nữa mấy Xuân dư
Hạ về Ve mãi sầu tư não nề .

Thu sang nghẽn lối đi-về
Đông buồn lã ngọn trăng thề nơi nao
Thôi-mình đành hẹn kiếp sau
Đôi ta sẽ nối lại câu ân tình .

Thân em như sợi chỉ mành
Phút giây hạnh phúc tan tành khói mây
Cuộc đời em quá đắng cay
Mong sao vơi bớt những ngày thê lương .

Tơ lòng sao mãi còn vương
Em như hoa rụng bên đường xác xơ
Người con gái , một lần mơ
Sang ngang...là đã lỡ bờ bên yêu ...(HS)

Lưu Vĩnh Hạ-Hồng Sang


DĐCT025- Dòng Dời Của Trầu

Thời gian đó là năm 76 - 77 chế độ mới chưa được ổn định , nên đời sống của người dân rất là khó khăn , kẻ có tiền nhiều thì hồi hộp lo sợ , sợ lại phải đổi tiền...còn những người nghèo khó thì lo lắng cho cơm ngày 2 bửa chẳng đủ no , kẻ buôn người bán cuộc sống rất là hổn loạn.

Tôi cũng hòa vào dòng người đó...đi buôn , thật ra nói 2 tiếng đi buôn cho sang thôi , chứ thật ra võn vẹn có 2 bao cát gạo nhỏ xíu thôi (vì tôi đâu có vốn nhiều). Tuyến đường tôi đi là : Sài Gòn - Bà Rịa - Vũng Tàu , ngày đi đến mấy bận...đi đi về về...cũng đủ nuôi cơm mấy Mẹ con tôi lây lất qua ngày , mặc dù rất vất vã , có hôm Biển động không cá , con bạn nó rủ :
- Đâu mình thử đi buôn xa 1 chuyến xem sao !
Nó rủ tôi đi miền Trung buôn gạo , chuyến đầu tiên đi xa tôi thật bỡ ngỡ , nên cứ theo nó tò tò , giận quá nó nổi cáo la tôi :
- Tự một mình mà đi tìm mua mau dìa bán sớm cho được giá , tò tò theo tao làm gì ?

"quê" quá...tôi vội rẻ đi riêng ra , nhưng trong lòng cứ ngập ngừng lo sợ , "Chợ Trời Nha Trang". Tôi bơ vơ , tôi ngỡ ngàng...nhưng rồi cũng xong , cuối cùng tôi cũng mua được 2 túi gạo.

Hoàng hôn buông xuống , đoàn người đi buôn ồn ào quá , kẻ bưng , người đội , kẻ kéo người lao nhao , tôi cũng theo họ đến đứng chờ Tàu Lửa.

Gió thổi quá mạnh làm tung tà áo bà ba đen mỏng manh của tôi , 1 tay giử tà áo , 1 tay tôi kéo lại mấy sợi tóc bị gió lùa , chúng cứ bay bay vào mắt vào mũi như trêu ghẹo tôi.

Khi tôi ngước mặt nhìn lên thì trước mặt tôi có 1 người thanh niên đứng nhìn tôi từ lúc nào , tôi đăm ra bối rối . Anh dáng người cao cao gầy , mặc bộ đồ đã bạt tếch và trên vai mang chiếc ba lô cũ kỷ , anh bước lại gần hơn đưa điếu thuốc lên môi hít 1 hơi thật dài và ném tàn thuốc xuống lề đường lấy giầy nhụi nhụi cho tắt , anh bước đến gần tôi lên tiếng :
- Chào...
Và tôi cũng lí nhí :
- Dạ...dạ..chào anh...
Anh làm quen :
- Vào Sài Gòn à ?
Tôi gật đầu , anh hỏi tiếp :
- Đi thăm Bà con ngoài này à ?
Tôi ngại ngùng đáp :
- Dạ...dạ...không....em em đi buôn...
Anh nhìn tôi tỏ vẽ không tin...vì vì có 2 túi gạo nhỏ xíu , xem ra còn ít hơn những gia đình đông con họ mua 1 lần.

Đến đây thì có tiếng động cơ của Tàu Lửa từ xa đến , càng gần càng gần mọi người lại nhốn nháo lên . Tàu ngừng hẳn , anh hỏi tôi :
- Có về không ?
Tôi phân vân :
- Nhưng nhưng Tàu đầy quá rồi ! đâu còn chổ ?
Anh nói nhanh :
- Kệ ! chuyến chót đấy ! không về thì định ngủ đây sao ?
Tôi lo lắng hỏi giọng run run :
- Bộ bộ ...hết Tàu thật sao ?
Anh ôn tồn bảo :
- Còn 1 chuyến...Tàu Thống Nhất , từ Bắc vào...nhưng họ không ngừng đâu.

Nói dứt câu , anh đưa tay ra phía sau lưng tôi và đẩy tôi theo dòng người lên Tàu và bảo :
- Lên ngay...lên ngay...
Tôi lưởng lự và rưng rưng nước mắt ( trời ơi ! từ bé đến giờ mới gặp cảnh này lần đầu) thì bỗng anh giựt mạnh lấy 2 túi gạo thảy lên mui và đu cửa sổ Tàu , lên xong anh thòng 2 tay xuống gọi tôi :
- Mau...lại đây...mau lên...đu lên mau...
Tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo lời anh.

Lên đến mui Tàu rồi , tôi ngồi tư lự...bỗng dưng trong bụng tôi kêu rột rột...nhớ lại từ sáng giờ mình chưa ăn chưa uống gì cả , trong giỏ đệm còn 2 miếng đậu hủ chiên tôi mua lúc trưa , tôi lấy ra mời anh 1 miếng , anh lắc đầu :
- Anh vừa ăn cơm xong...em ăn đi kẽo đói.
Và rồi anh nhảy trở xuống , lát sau anh quay trở lại với bịt trà nóng trên tay và bảo tôi :
- Em uống đở trà nóng nhé ! họ hết đá rồi...vì đá họ lấy từ Sài Gòn ra...giờ này hết rồi.

Tôi nhận bịt trà từ tay anh , với ánh mắt biết ơn , tôi lí nhí :
- Cám ơn anh !

Nhưng tôi chưa uống vội...hơi ấm của bịt trà và với ánh mắt nhìn trìu mến của anh , tôi nghe lòng mình âm ấm...

Gió lùa về thêm và Tàu chuyển bánh...hoàng hôn lùi dần , trời buông phủ màn đêm , anh thu gọn các món hàng cho ngay ngắn để tìm chổ nghỉ lưng . Xong anh nằm xuống và lấy thuốc ra hút...nhả từ từ khói thuốc bay vào không trung anh lại hỏi :
- Ổng đâu ?
- Học tập cải tạo.
- Học ở đâu ?
- Ngoài Bắc...đi đợt 2 , ngày 26 tháng 6...

Trời về khuya se lạnh...tôi rùng mình với chiếc áo bà ba đen mỏng manh.
- Em nằm ngủ 1 chút đi .
Tôi lắc đầu , anh bảo tiếp :
- Không ngủ , nhưng cũng phải nghỉ lưng 1 chút chứ , cả ngày bôn ba rồi trông em xanh xao quá...

Mà thật vậy , vừa mệt , vừa đói, vừa lo , vừa lạnh nữa , hơn nữa tôi có làn da rất trắng nên trông xanh xao lắm , tôi e dè nằm xuống cạnh anh , anh hỏi thật nhỏ :
- Em có lạnh không ?
Tôi gật đầu , anh kéo vội tấm chăn mỏng phủ qua người tôi và nhét góc chăn vào cổ tôi....và..và...tôi...khóc..khóc thật lớn , khóc thành tiếng , anh lại hỏi :
- Sao em khóc ?
Tôi nói dối :
- Nhớ...con...
Thật ra trong lòng tôi lúc đó buồn vui lẩn lộn , và cảm động mối chân tình đó anh dành cho tôi , 1 cái cử chỉ nhỏ nhoi mà tôi chưa bao giờ được hưởng....

Đoàn Tàu vẫn đều đặn buông tiếng xình xịch xình xịch trong đêm khuya...Hai chúng tôi nằm êm , hình như trong 2 chúng tôi đều có cái suy nghĩ riêng tư...Anh nghĩ gì ?...Anh suy nghĩ gì nhỉ ?...trông cho mau sáng...về đến để kịp đưa hàng ra thị trường...rồi lấy tiền đổi gạo ?...Ở nhà còn người vợ trẻ đang chờ anh ?...Hay nếu anh chưa vợ (anh độ 30 ngoài) thì ở nhà còn Cha Mẹ già em dại đang chờ anh về ?...

Và rồi giấc ngủ cũng đến với tôi , tôi an tâm vì bên cạnh tôi có 1 người đàn ông che chở và TẤM CHĂN ÂN TÌNH ấm áp....Tôi chìm vào giấc ngủ....

Có tiếng ồn ào lao xao...Tàu ngừng hẳn . Tôi mở mắt ra....bên cạnh tôi...trống không...Anh đâu rồi ?...Anh đâu rồi ?...Có lẽ anh đi vệ sinh...(tôi hy vọng thế)...Tôi vội vàng xếp nhanh tấm chăn lại...mà lòng cứ phập phồng bất an...Anh như Ông Tiên trong truyện Cổ Tích xa xưa chăng ??? Thì bỗng có tiếng nói thật to kéo tôi về thực tại :
- Thâu...xuống chứ...tính ngầu quài trển seo ?
Tôi khóc tức tưởi :
- Chị ơi ! Chị ơi ! chị làm ơn kéo em xuống với...cao quá...cao quá..em sợ lắm...
Tôi vội vàng lột đôi guốc bỏ vào giỏ đệm và đưa tay ra cầu cứu chị , chị lại la nữa :
- Trầu quơ...đi Tèo mà mang guốc...bộ muốn trẹo họng hử ?...


Và tôi xuống ga Biên Hòa , lẫn trong dòng người nhộn nhịp đó, định bụng là tìm đến nhà người Cô họ để rửa mặt mày cho tĩnh táo , bán luôn số gạo lấy tiền về thăm con , đã 2 ngày rồi chắc chúng trông tôi lắm , và cả Mẹ tôi chắc cũng lo lắng lắm...

Đang lững thững xách 2 túi gạo đi , bỗng nghe tiếng gọi :
- Chị Sang...chị Sang...
Quay lại , thì ra Tùng con trai lớn của Cô tôi , nó ra ga tìm khách nó đạp CiLô
Tùng chở tôi về nhà Cô.

Vừa bước vào nhà...trên bàn ăn , tôi thấy những chén cháo trắng nóng hổi đang bốc hơi nghi ngút...rồi...những chén cháo...nghiêng nghiêng....rồi...cái bàn...cũng nghiêng nghiêng...và...rồi..tôi không còn thấy gì nữa cả...

Khi tôi mở mắt ra...Ồ ! toàn 1 màu trắng toát...tôi đang nằm trên chiếc giường của nhà thương Biên Hòa . Cô tôi ngồi bên cạnh với nét mặt lo âu.
- Ồ ! cháu tĩnh rồi...cháu tĩnh rồi...Cô mừng quá cháu ơi ! cháu làm Cô lo hết sức á...
Rồi Cô lại khóc :
- Tội nghiệp cho cháu tôi quá...cơ khổ...mà chồng cháu đâu ? sao cháu ra đến nông nổi này ? sao lại phải bán máu ?

Thôi thôi chết rồi...tôi giựt mình nhớ lại...thì ra mấy hôm trước khi bị bắt chuyến hàng ở tuyến đường Vũng Tàu - Sài Gòn . Tôi sạch vốn , nên phải vào nhà thương Hồng Bàng để bán máu , và cái biên lai bán máu còn nằm trong túi áo , khi tôi xĩu họ đã tìm thấy trong người tôi...

Nỗi Đau Tột Cùng

Tôi đứng đó , xếp hàng theo thứ tự
Đến phiên mình nghe tiếng gọi - Hồng Sang
Lòng thật buồn và suy nghĩ miên man
Sợ con đói đành bậm gan tiến bước...

Chuyện cách đây mới mấy ngày hôm trước
Tôi bị tịch thu hết chuyến hàng rồi
Bao vốn lời đều bị chúng nuốt trôi
Giờ hết cách...đứng ngẩn ngơ mà khóc...

Căm giận lũ tham tàn đang cướp bóc
Thương con khờ đợi Mẹ về nấu cơm
Các con ngồi chờ Mẹ đến chiều hôm
Mẹ biền biệt...chưa về...hàng mất sạch...

Thôi hết rồi...giờ chỉ còn một cách
Bán máu thôi , làm vốn chuyến buôn sau
Lần đầu tiên đem bán giọt máu đào
Lòng uất nghẹn , nghe tim mình rướm máu...

Thịt da này do Mẹ Cha cấu tạo
Dòng máu này Phụ Mẫu đã cho con
Con không ngoan không giử được vuông tròn
Lâm cảnh khốn...nên con đành bán máu...

Chiếc mùng lớn của Chú cho từ dạo
Đem bán đi lấy tám chục ngàn đồng
Rồi đến chiếc xe đạp , cũng không xong
Con cầm nốt...để lấy tiền thêm vốn...

Cha Mẹ hỡi ! thân con sao khốn đốn
Tội tình gì bất hạnh phủ đời con
Chồng đi tù lúc tuổi hảy còn son
Bầy con dại mỏi mòn chờ Mẹ trẻ...

Đêm nay buồn...nhìn ánh sao đơn lẻ
Có phải chăng sao đó chính là con
Một ngày dài giành giựt với áo cơm
Con mệt lã...lịm mòn vào giấc ngủ...

Trong cơn mơ con thấy giòng nước lũ
Cuốn trôi con...lành lạnh đến thịt da
Tĩnh giấc ra , đây không phải là nhà
Nơi tồn trử những hàng là "Quốc cấm"...

Nhìn tờ "Kiểm điểm" trong lòng buồn lắm
Chủ nghĩa gì...mà cướp giựt trên tay
Lòng thật buồn , con cố nén thở dài
Thôi ! bỏ hết...ngày mai đi bán máu...
Các bạn thân thương...Xin chân thành cám ơn các bạn ghé thăm : Chị 7 - YouDiIt - Ướt Mi - thangbom...

Huynh YouDiIt ui !...Chúng ta là những kẻ khổ đau do chiến tranh , sự mất mát , sự đau khổ , tang thương...chia lìa...v..v..và..v...v...

Thời gian trôi qua...(nhanh quá)...Thời gian đã tàn nhẫn ném vào mặt mũi của chúng ta những vết tàn úa...

Chúng mình không còn thanh xuân nữa YDI nhỉ ! Thời gian đã nghiền nát Trầu rồi...Mấy năm nay buồn bã quá...lần mò vào các web , những bước đầu thật bỡ ngỡ , ngại ngùng , cứ len lén vào đọc lén thôi , không dám lộ diện , đêm nào cũng mò mẫm xem...từng trang của từng người...Thì ra nếu đem so với nhiều người...thì nỗi đau của Trầu cũng không lớn lắm...

Thôi thì bao nhiêu sức còn lại , ta cố gắng bơi ngược dòng dĩ vãng để tìm nhau , gần gụi nhau , qua những câu thơ lời văn , và cho nhau những yêu thương còn lại , san sẽ cho nhau những vui buồn...

Sở dĩ chúng ta dễ cảm thông nhau vì chúng ta có cùng một mẩu số KHỔ ĐAU...Chúng ta đã từng trải qua một thời son trẻ đau buồn trên những dấu chưa tàn phai....ĐẤT NƯỚC - CHIẾN TRANH - HẬN THÙ - ĐAU THƯƠNG - NGHIỆT NGÃ , nó như chất liệu đã dính vào cơ thể của chúng ta làm chứng tích chôn vùi lứa tuổi thanh xuân (Trầu vẫn muôn đời yêu Lính)...

Cuộc đời của Trầu dzô dziên lắm lận , có những mối tình...đến...rồi...lại đi...chóng vánh...Những mối tình chết cạn khô vô lý. Đôi nhân tình (già) bị lạc giữa ngã ba...mang một cái dáng vẽ bi thiết...Vì trái của con người chưa cân xứng được...

Trầu vẫn muốn tìm cái bóng râm mát cho cuộc đời mình ở cuối đời còn lại...sao mà khó quá :attend:...

Cũng....thời gian....thời gian...đã làm cho đôi cánh tay...đôi bàn chân có triệu chứng già nua , bờ môi héo úa và run rẩy của một quá khứ thật buồn.....

Trầu