Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2009

DĐCT0040- Dòng Đời Của Trầu

Những ngày tháng mới , buồn và nhớ nhà không thể tả , nhưng có một điều là làm việc thật nhiều giờ (ham quá) nên tiếng Anh tiếng u mình không khá , đi đâu cũng phải nhờ cậy ...rùi rốt cuộc nó "vớt" con gái mình luôn (nói cho vui thôi)

Năm sau thì tui được mần sui , vì cô con gái lớn đã 25 tuổi rùi , mà chú rễ hổng ai xa lạ . là cái ngừ đã đưa đưa đón đón mấy mẹ con tui đi làm thủ tục từ A đến z ...

Năm sau nữa thì tui mần bà quại ở cái tuổi 45 , đi làm ngày 8 tiếng , 8 tiếng sau dìa nhà giữ cháu cho con gái đi làm , lúc đi sanh con cháu cũng tức cừ lắm , phải tới 2 ngừ Thông Dịch Viên , theo lời con gái kể lại , lúc nó vừa đau bụng , đang đi làm nó xin về ( lúc đó chúng tui chưa có cell phone)dìa nhà kéo chơn thằng chồng dậy (đi mần ca đêm nên ngày phải ngủ)
- Anh ơi anh , dậy ...mau ...đau pụng rùi ....
Thằng chồng ngồi dậy cái rụp ...2 vợ chồng trực chỉ đến nhà thương , trên đường đi miệng nó cứ lâm râm đọc kinh (nó đạo Công Giáo) hể đến gần gần ngã tư là nó la lên :
- xanh con ...xanh ...xanh ...(ý là mong cho đèn xanh đặng chạy luôn khỏi ngừng) con dợ đau dữ quá , nghe 3 chóp 3 nháng ,nên la lại :
-chời ơi ..chời ..chở tới nhà thương mau đi ...rùi tui sanh ...sao lại kêu sanh dọc đường nè chời ?
- không không ...anh vái cho đèn xanh đó mà ....
Vào đến nhà thương đã 3 giờ chiều mà cũng chưa sanh , rễ gọi phone dìa cho Mẹ dợ , tui hỏi :
- Sao ? nó đau hun chưa ? Bác sĩ nói sao ?
- Dạ ....nó đau nhiều lắm rồi ...Bác sĩ đang dọ thám
Cơ khổ ...thằng rễ tui theo anh chị nó vượt biên từ năm 12 tuổi , nên tiếng việt không mấy rành ...

Rùi nó chạy dìa nhà để đưa tui tới nhà thương , lúc con gái lên bàn sanh , Bác sĩ nói với chàng rễ :
- Kêu cô ấy lấy sức , đẩy em bé ra ...
chàng rễ (Thông Dịch Viên 1) dzịt nguyên dzăn :
- Em lấy sức ....đẩy ...em bé ra nha ...
Con dợ quạo quọ trả lời :
- Đẩy làm sao ? đẩy chổ nào ? ...
Tui dzội dzàng (Thông Dịch Viên 2) cướp lời chàng rễ :
- Ồ ...con cố nín hơi , lấy sức mà rặn ....một hơi dài cho em bé ra nha ...

Rốt cuộc rùi ...cũng Mẹ tròn con vuông ....

Ngày tháng cũng trôi qua mau , vẫn tất bật dứ công việc , rùi đến cô con gái kế cũng có chồng ,vài năm sau thằng con trai cũng lấy dợ , chị em chúng nó cứ từng tự lập gia đình , chị Hai , chị Ba ...rùi đến anh Tư ...chỉ còn thằng Út là chưa thui ....
Chào Mi
Chào saolinh
Đêm nay sao Trầu không tài nào ngủ được , trăn trở hoài , bên ngoài tuyết rơi trắng xóa ...các con & cháu đã ngủ say , ngồi dậy đi vào bếp lục chút gì ăn , thui thì 1 ly mỳ ăn liền cho nó gọn ...

Sao cái số mình vất vã quá chừng chừng hà , hết cực con , rùi đến cực cháu ,dạo này phải chịu cái cảnh "một kiểng hai quê", đầu tuần thì ở trên nhà mình , cuối tuần xuống nhà đứa con gái để hủ hỉ dứ cháu ngoại ...

Coi như đó là niềm vui về chiều , nhớ lại những năm trước cứ phải tất bật với đời sống , với công ăn việc làm mà quên bẳng người Mẹ già nua nơi quê nhà , có một hôm (1999) nhận được thư từ VN gởi qua , nhỏ em Út nó viết một câu nghe như đứt ruột :
- Chị à ! ở đây đôn rày Diệt Kìu họ dìa nòm nọp , chị Tư Ngọt nè , anh Quốc nè , chú Tư Quang nè (chú Quang và chú Mảng mà năm xưa nói tui giống Lăng Ba)họ dìa nhìu làm Má nôn lắm , Má nói : Ai ai cũng dìa , sao hổng thấy con gái Má dìa thăm Má dị cà ...
Xem xong thư , tui buồn lắm vội vã kêu mấy nhỏ mua vé để dìa thăm , hùi khăn gói ra đi mình hứa hẹn 1 năm thì dìa ...mà thời gian trôi vùn vụt , mới đó mà đã 6 năm rùi .

Lỗi Hẹn ...

Hôm nao cạn chén quan hà
Chia tay giã biệt quê nhà xa xăm
Ngỡ là đi một đôi năm
Nào dè chim cá bóng tăm mịt mờ .

Mẹ già mỏi mắt đợi chờ
Vào ra trông ngóng từng giờ tin con
Tháng ngày lòng Mẹ héo hon
Lần tay tính lại đã tròn năm năm .

-"Hình như Mẹ nhớ không nhầm"
" Ra đi , con hẹn một năm con dề"
Hoa Trang trong chậu ủ ê
-"Chắc là cũng muốn con dề thăm hoa"

Vườn cà , luống cải sau nhà
Cũng mong cũng đợi người xa mau về
"Con đi có nhớ làng quê ?"
Mẹ già ngồi đợi bên lề quạnh hiu ...
Trở Về (1)

Sáu năm trở lại quê xưa

Vẫn là cảnh cũ làng thưa đượm buồn
Mẹ già phơi lúa ngoài nương
Đường xưa lối cũ vấn vương nỗi sầu .

Ô kìa ! những cọng tàu cau
Mẹ ngồi Mẹ tước năm nào đến nay
Nhìn Mẹ tóc trắng bay bay
Hoa cau rơi rụng xuống vai Mẹ gầy .

Lòng con chua xót từng giây
Mẹ ơi ! tháng rộng năm dài nhớ thương
Con còn trôi giạt muôn phương
Để Mẹ ngồi đợi nhớ thương mỏi mòn .

Còn non nước , còn Quê Hương
Còn hoa cau rụng còn thương Mẹ già ...

Chuyến trở về đầu tiên sau sáu năm bôn ba ở xứ người , tui như "Cô Thắm Dìa Làng"
2 chiếc xe loại xe du lịch chờ sẵn từ sáng sớm ,nghe Mẹ tui kể lại là "Anh sui"Ba chồng của con gái lớn , khi được Bà Ngoại thông báo là có tui dìa thăm thì Anh Chị Sui tui hứa lo cái khoảng xe cộ , mặc dù là sui gia nhưng chỉ biết nhau qua hình ảnh thui , tội nghiệp ảnh chỉ lắm , cái ngày mà bên này tui lo đám cưới cho 2 đứa nhỏ , thì bên VN ảnh chỉ cũng mang lễ vật đến nhà để ra mắt Bà Ngoại , nên có chổ thâm tình ...

Thật ra khi được về thăm và gặp mặt lại những người thân yêu , lòng mừng vô hạng , song trong tôi cũng có nỗi buồn xăm chiếm , bao nhiêu năm xa xứ , mình đã hội nhập được cái xã hội văn minh tiên tiến nơi xứ người , khi trở về lại Quê Hương dấu yêu lòng nghe man mác buồn , nhất là cái làng quê mộc mạc thân thương của tôi ...sao mà vẫn nghèo muôn thũa ...người dân cũng mãi còn cơ hàn , cũng vẫn mãi còn thiếu trước hụt sau , nhìn lại mấy đứa bạn cũ , gầy đơ gầy đét , răng cỏ rụng ráo trọi ...thấy thương hết sức ,tui chê tụi nó ...tụi nó cũng chê lại tui ...
gặp lại con H. bạn học cũ mà cũng chung xóm , thấy tui dìa nó mừng lắm ,kêu tui mà cừ te téc ...
-Trầu ...mày dià hùi nào dzậy ?
-Mới dìa hộm qua nà ...sao ..phẻ hun mậy ...chòi chòi ...cái hàng tiền đạo của bà đâu rùi bà ? bà cừ kiểu này bộ hổng sợ gió dô ...đau pụng hả ?
Nó bùi ngùi .
- thui mày ơi ...vẫn quỷ như hùi nào á , nghe nói mày có cháu quại rùi há , hôm trước Dì Tư (Mẹ tui)có phe hình em bé , dễ thương ghê nơi ,Dỉ mừng lắm đi phe cùng xóm nói rằng cháu kiu bằng Bà Cố á , nó sanh ở bên Mỹ nà ....còn mày ...nữa ...Diệt kìu dzì mà ...thấy muốn ói dị ?
Thiệt ra , nói là dân ở Mỹ dìa , tui ăn bận rất bình thường ,hơn nữa cái làng quê tui nghèo quá , mà mình cứ ăn diện xảnh xẹ thì giống ai ? vẫn quần đen , vẫn những chiếc áo bà ba dễ thương năm nào ...Có khi còn lấy mấy cái áo túi ngắn tay cuả Mẹ tui nữa cà , đi khá lâu như lúc về nhìn lại cảnh cũ người xưa ...lòng bỗng ngậm ngùi ...


Ngày vui qua quá mau ...quây qua quây lại mà đã hết tháng rùi , ngày chia tay đã đến , Mẹ nghẹn ngào tiễn mình ở sân bay , nhìn cánh tay gầy của Mẹ vẩy vẩy lúc mình bước vào cửa kiếng , nhìn những giọt lệ già nua của Mẹ , mình chết nát cõi lòng , chạy trở ra an ủi Mẹ :
- Mẹ ...dề nghỉ ngơi nha ...con hứa năm sau con dề nữa ...

Thế rồi về đến Mỹ , lại phải tất bật với công việc ...ai đâu còn lạ gì cái đất Mỹ này , không ai rượt mà mình cũng phải chạy ...chạy đến bắn khói luôn ...đến nổi bệnh mà cũng hổng dám xin nghỉ nữa chứ ...tui nhớ có lần cảm lâu quá , ở nhà cứ uống thuốc cảm hoài không hết , nên nhờ con Dâu (Mỹ) đưa đi Bác Sĩ giùm . (cừ ra nước mắt luôn nà)

Ở đây , thì lắm tiện nghi
Xe cộ tràn đầy nhà cửa khang trang
Nhưng còn một nổi lo toan
Có bệnh , đi khám thì mang nỗi sầu .

Tiếng Anh có giỏi dzì đâu
Phải nhờ đến Rễ , đến Dâu mới phiền
Một thằng Rễ vừa hiền vừa chậm
Còn một thằng ở tận nơi xa .

Ôi con Dâu Mỹ ...thiệt là ...
Tiếng Tây thì giỏi tiếng Ta thì khờ
Đi với nó , nó nghe tuốt luốt
Khi nó kể . mình ngẫn tò te ...

Có nghe , tui cũng có nghe
Nghe mà hổng hiểu thì e thêm phiền
Tui còn nhớ một lần ...hôm đó
Nghe không thông , gánh khổ vào thân .

Đốc Tờ ...dạy uống rành rành
Ban đêm không uống , uống luôn ban ngày
Dô đến Hãng ngáp dzài ngáp vắn
Ngáp dzì mà sếp mắng , bạn chê .

Thân tui thiệt khổ trăm bề
Mặt mày sáng láng ...mà wê quá chừng ...

(Đêm nay lại mất ngủ nữa rùi ,bên ngoài tuyết đang rơi , lạnh và buồn)
Đời sống đôi lúc mình không mấy hài lòng , buồn thật , song cũng kệ ...cố đi cho hết quãng đường còn lại ...mà thằng con cũng lạ , con gái Việt Nam ...thiếu gì , nó hổng thương , đi thương con gái Mỹ mới khổ cho tui chớ ơ ...tụi nó có đứa con đầu là con trai , đúng là cháu Đích Tôn à nghen , con Dâu nó thấy mấy mẹ con tui cưng đứa cháu nội quá , nên nó hay ẹo lắm , cuối tuần được nghỉ tui rước cháu về để giữ phụ giùm nó , bà & cháu thương nhau lắm lắm , nhưng ngộ một cái là thằng cháu ngủ , mình ru nó nó cừ hoài hông ngủ , cứ nhìn cái miệng mình cừ hoài ...

Vợ chồng nó hục hặc dzì hổng biết , nó bồng thằng cháu đi dìa bên ngoại ...mần cho mình cứ nhớ thằng cháu da diết , gọi phone cho nó , nó off phone , tức ơi là tức nà .

Mẹ chồng Việt , nàng Dâu Tây
Khen ai khéo xếp khéo bày trớ trêu
Bây giờ gió thổi ngược chiều
Mẹ chồng sợ ngược Dâu yêu (quái)dô cùng .

Khi dzui ...bà-cháu trùng phùng
Đến khi nổi khùng , nó ẩm cháu đi
Buộc bà cháu phải phân ly
Trời ơi đất hỡi còn dzì phận Dâu ...

Rùi chúng nó ly dị , không lâu thằng con lại bước đi bước nữa , con Dâu sau này ...cũng là Mỹ (thằng lạ thiệt , khoái Mỹ)và con Dâu này cũng sanh đứa con trai nữa ,vì công việc làm ăn , nên chúng nó ở cách xa tui đến 8 tiếng lái xe lận , lâu lâu dìa thăm tui , nó ghé "vớt" thằng cháu lớn dìa thăm Nội một thể .



Hôm qua có khách đến nhà
Hỏi ra mới biết , chẳng bà con chi
Khách dzì mà phá quá đi
Một thằng họ Đỗ , hai thì Mỹ lai .

Ôi thôi quậy phá suốt ngày
Phòng bên , phòng kế họ bày tùm lum
Lại còn la hét um xùm
Bỗng bà nội giận la : giùm im ngay .

Bà lại nhăn mặt nhíu mày
"Quiet-you chẳng benice chút nào"
Nhà trên nhà dưới nhà sau
Đâu đâu cũng có khăn lau ướt mèm .

Chúng chơi nước , chúng chọi banh
Rồi thằng Mỹ nhỏ kêu rằng "sorry"
Grandma giận dổi quây đi
Cả hai lên tiếng sorry bà mà ...

"Grandma I love your Grandma"
Thôi thì đừng giận , giận mà làm chi
Sometime nghĩ cũng thấy kỳ
Cháu mình mình nhớ nó về ráng dzui .

Chiều nay đứng ngó bùi ngùi
Xe lăn máy nổ khói mù tung xa
"Bye Grandma, miss Grandma"
"Chúng con tạm biệt , see you later !"

Hai tuần sau , chúng về nữa , vì nghe tui bệnh .


Bà cháu tái ngộ kỳ này
Trông hai đứa cháu thiệt hây quá chừng
Nhưng bà chỉ hôn tay chưn
Còn mặt mũi hảy ...để dành lần sau .


Cả tuần bà Nội bị đau
Nhức đầu chảy mũi ho khan cả ngày
Cộng thêm cả hai bàn tay
Thi nhau hành hạ suốt ngày lẫn đêm .

Bà nội chẳng muốn phiền thêm
Ồn ào quá đỗi bà điên bi giờ
Lấy tiền cho đám cháu thơ
Cả hai mừng rỡ đòi đi "pojo" .

Thằng lớn thì bảo "go go"
Thằng nhỏ lại hối " hurry daddy"
Bà nội nằm nghỉ ...chưa chi
Có chuông điện thoại tức thì reo vang .

Tiếng con Dâu Mỹ phàn nàn
Nhà Hàng đang bị một phen "trouble"
Vì thằng "Cook" quá ngây ngô
Rau cải hổng cắt , cắt vào ngón tay .

Mau mau phải đem đi may
Bi giờ nó off , không ai thế vào
Thằng con trong dạ nao nao
"Phải về mà help , biết sao bây giờ"

Bùi ngùi nhìn thấy con thơ
Niềm dzui chưa vẹn , đến giờ chia tay
Tạm biệt vào buổi chiều nay
Gió đưa cành lá lung lay lòng già .

Bụi mù ...xe đã đi xa ...
Mắt già ngấn lệ ...nhạt nhòa thương con ...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét