Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

= Làng Tôi , Chỉ Còn Trong Ký Ức=

Năm nay tôi trở về thăm lại làng quê sau nhiều năm xa cách ,cảnh cũ đổi thay , người xưa không còn . Lớp người trẻ lớn lên trông lạ hoắc lạ huơ và nhất là 2 dảy phố xưa lợp ngói âm dương cũ kỷ không còn nữa mà thay vào đó những toà nhà đúc mái tole cao thấp chẳng cân bằng coi chẳng đẹp mắt chút nào cả .

Nhớ đến năm xưa (của thời 60's) Làng tôi (Xã Phước Long) được coi như cái rún ...phố chợ đông đúc dân các Xã lân cận đều đi đến chợ Phước Long . Chỉ có 2 dảy phố mà không thiếu thứ gì cả .

Phía đầu chợ thì có một cái Đồn của Nghĩa Quân không kém phần kiên cố , phiá bên trái là Phòng Y Tế Xã , bên phải là Phòng Hành Chánh Xã , kế đó là 1 khoảng trống thật rộng dành cho những người dân xã khác mang hoa màu đến bán ,và thỉnh thpảng còn dành cho những buổi chiếu bóng ngoài trời của Đoàn Tâm Lý Chiến Tỉnh về chiếu cho dân làng xem mà đã có lân tôi kể : Khi xe GMC chở đoàn quân trong màn ảnh , làm các bà con cô bác xách ghế ...né ...vì sợ bị xe đụng ... trong lồng chợ thì ông Hai Chức ông ngoại của cô giáo Điệp chiếm 1 góc làm quán cà phe ,(cố định) kế bên là cô Tư Liễu em ruột của ông Hai là sạp Bún Thịt Nướng , thêm nữa là xe nước đá của chị Hũi , trong nhà lồng chợ thì 3 ngừ này "chiếu thường trực" .Thời đó làng tôi chưa có điện về , cho nên quán cà phe của ông Hai xài đèn măng xông (oai lắm) nhắc đến đây thì cái khung cảnh làng quê êm đềm hiện lên trong đầu tôi như in ...vài ba người trung niên xóm dưới ( nơi tôi ở gọi là xóm chợ)sau những giờ đồng áng nhọc nhằn , tối đến họ "lên chợ" uống nước , uống cà phê và nghe "hát máy" . Cái máy hát dĩa của ông Tư Rằng thời đó cũng có "nhạc yêu cầu" Ông Tư tôi cũng khoái "lấy le" lắm ...mở máy ra với một chồng dĩa đá nặng trịch đen thùi lùi ( loại dĩa 45 tua) ông lên tiếng :
- Anh Năm , Anh Bảy ...muốn nghe tuồng nào ?
Thằng Tưởng mau mau đưa tay lên yêu cầu :
- Bác Tư Bác Tư ...cho nghe Tình Thắm dziên thơ đi Bác Tư .
Thằng Quẹo đưa tay lên yêu cầu :
-Đừng đừng hát tuồng đó , tuồng đó buồn thấy mồ ...hát Con gà trống gáy đi ông Tư .
Rùi sẳn trớn nó "mần" luôn một hơi : nhà bên kia có con gà trống gáy , bắc nước sôi bỏ dô nồi hết gáy đặng chiều nay đem xé phay ăn ngon lành ...
Bực quá tui lên tiếng :
-Im đi thằng cu Quẹo , tía lia tía lia , để cho ngừ lớn ngừ ta nghe , con nít mà cũng lộn xộn thấy mà phát ghét .
Nó đâu vừa gì , quay lại nhìn tui , nó trề môi :
- Ừa ...tao con nít còn mày ...ờ ờ tao quên ...hí hí ...tại mày ăn trầu nên mày già háp á ....
Bị nó chộ tui khóc liền ,(vì lúc đó tui còn nhác lắm) hồi giờ ở với ông bà ngoại , mới dìa nhà ba má ở chợ chưa lâu , sau này "quen sân" thì được chúng bạn đưa lên làm "Nữ Tướng".


=Hoài Niệm=

Thuyền ai lấp lánh bên sông
Khiến người cô lữ chạnh lòng nhớ quê
Người ơi ! ai đó có về
Cho tôi nhắn gởi làng quê đôi lời .

Từ ngày cách biệt xa xôi
Hoa Bằng Lăng tím còn rơi ven đường ?
Cây dừa nằm kế bờ mương
Lúc xưa "trận chiến" "Trưng Vương" cưỡi dừa .

"Nữ Tướng" "Đánh giặc" bị thua
Mang gươm , mang kiếm , nhảy uà xuống sông
Trái bần , bình bát , đở lòng
Chui vào lau sậy để mong ẩn mình .

"Đám giặc" thật quá tinh ranh
Bắt được "Nữ Tướng" lôi nhanh lên bờ
Trò chơi ngày đó ngây thơ
Bây giờ nhắc lại thẩn thờ quặn đau .

Thời gian trôi thật quá mau
Bạn bè mỗi đứa mái đầu điểm sương
Người còn ở lại Quê Hương
Kẻ thì dong rũi gió sương quê người .

Có người thì đã rong chơi
Nơi miền âm cảnh lâu rồi , mười năm
Đêm nay có kẻ âm thầm
Ôn lại chuyện cũ khôn cầm giọt châu ...

(Bài thơ được trích trong thi tập "Giọt Buồn Không Tên")