Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011

Chuyến Về Việt Nam

Đêm nay là dêm thứ 2 mình ngủ tại Saigon , sao mà mình ngủ không được dị cà mặc dù rất mệt mỏi , phòng ốc đẹp đẽ yên ắng giống y chang bên Mỹ .
Ngồi bên ly cà phe rất đậm nét Quê Hương .

Nhớ lại 2 ngày qua "lăn lóc với gió sương" người đời thường bảo rằng : Trong cái rũi có cái may , trước ngày lên đường Trầu bị té nên trặc chơn , mấy nhỏ nói là không thể dời chuyến bay được nữa , vì đã dời hết một lần rùi (đi sớm hơn 4 ngày đễ kịp đám giỗ Mẹ) cho nên Trầu được ngồi xe lăn ...."Anh trở dề trên chiếc xe lăn ...anh trở dề gì đã trặc chơn" .....

Có chút xíu mắc cở khi phải ngồi trên xe lăn ...nhưng không sao , chỉ cần mình tỉnh bơ là xong , chiếc máy bay của Hãng ALASKA AIRLINES mang số AS 2391 cất cánh rời khỏi Thành Phố đang mù sương lạnh lẽo này thì Trầu được đưa tới một Thành Phố khác , thành phố của mưa bay , trong lúc ngồi chờ 3 tiếng đồng hồ nơi phi trường của SEATTLE WA. Vì là phi trường lớn , hơn nữa mùa này là mùa Tết nên rất đông Đồng Hương Đồng hành dìa VN ăn Tết .
Sau khi chờ đợi , rồi cũng đến giờ đi , chiếc Bô Ing 777 bự kềnh của Hãng Khờ Ria rời phi đạo , mang những ngừ dân tìm dề hưởng cái Tết truyền thống quê nhà ,ngồi bềnh bồng trong mây , trong lòng có chút xuyến xao , rộn rã niềm dzui lẫn nỗi buồn ...hơi lo lo ...vì đã 8 năm qua chưa về lại , cái thời gian 8 năm ấy đã bào mòn biết bao sinh lực của Trầu Ngồi trên máy bay mà thấy thời gian trôi đi rất chậm ...đưa mắt nhìn quanh cả đoàn người đồng hành , kẻ thức , ngừ ngủ , đủ dạng đủ kiểu , có những nét mặt hiện lên nỗi âu lo , nhất là những ngừ đồng lứa như Trầu .
Còn lớp trẻ thì nghe nhạc và chơi game để giết thì giờ , tui không có mang theo đồng hồ nên chẳng biết giờ giấc gì cả , chẳng là hôm đi quên mang theo và ỷ y vào cái cell phone nhưng đành vỡ mộng ...nó nhảy tứ tung manh tàn nên đành "điếc" dứ nó luôn , chừng nghe "Thiên hạ" lao xao thì mới biết rằng mình sắp sửa đến xứ sở của Kim Chi .
Vừa ra khỏi máy bay thì đã có Anh bạn mắt một mí đẩy chiếc xe ...lăn chờ sẳn và lý nhí " Mời nàng lên xe về miền quá khứ , mời nàng lên xe về miền yêu thương " .....
Và để tiếp tục cho chuyến bay cuối để "Đưa nàng dìa Dinh" ....mòn mỏi & đợi chờ ...khi bay qua Vũng Tàu thì mọi người rộn lên niềm dzui ...

Lao xao tiếng nói giọng cười
Quê Hương ấm áp kia rồi hỡi ai
Ra đi vào lúc ban mai
Khi đến thì đã ngã dài bóng đêm ...

Khi đặt chân đến phi trường Tân Sơn Nhất đã 10:40 đêm không những thấy ấm áp thôi ...mà là quá ấm đi chứ ấm đến muốn chín ngừ luôn...mồ hôi mồ kê nhuễ nhoãi cảnh náo nhiệt "Nhứt Thế Giới" này chắc không còn xa lạ với những ai đã một đôi lần về lại .

Đã hơn mừ hai giờ rùi mà hành lý chưa nhận được , thiệt là ngồi đứng không an , nhìn ra phía ngoài thì thấy Dân&Xuânđưa tay vẩy vẩy thì trong lòng nôn nao không ít , mượn tạm cái cell phone của nhân viên phi trường gọi cho Xuân kêu nó chờ thêm chút nữa , vì đã gần 1 giờ sáng rùi ...

Nghỉ lưng được vài tiếng đồng hồ , ban mai vừa ló dạng ...Dân hỏi :
- Chị muốn ăn gì ?
Vội vàng trả lời ngay .
- Thèm một tô Hủ Tíu hihi
Hai chị em đến "xực" Hủ Tíu Nam Dzang , ngon quá chừng chừng ....và "nít" luôn 1 ly sữa Đậu Nành nóng hổi "Dzừa thổi dzừa húp"...đã đời dzì đâu á ...Xong dìa nhà "chạy chọt" cho được cái "sim" để bỏ dô cái cell phone đặng liên lạc dứ pà con cô pác nữa chứ ...



Tối đến lại được dự tiệc sanh nhựt của một nhân viên trẻ trong đám nhân viên của Cty , tiệc đải tại Loving Hut HOA ĐĂNG 38 Huynh Khuong Ninh DaKao xong buổi tiệc rồi đi Ca Ra Ô Cê cho gần đến sáng ...

Sáng hôm sau 7 tây , "sếp" muốn ăn món Cà Ri Chay , vội vàng chạy u qua chợ An Đông để mua đồ dề "trổ tài" Chiều đến qua Phú Mỹ Hưng ngủ để sáng sớm "trực chỉ" về quê ....

Tám năm trở lại quê xưa
Vườn cau năm cũ , bóng dừa còn đâu
Nhà tô , phố xá , muôn màu
Chiều chiều vắng bóng bầy trâu dìa chuồng ...

Xa lạ quá , những con đường
Con đê , bờ ruộng mến thương ngày nào
Bây giờ phố xá xây cao
Đường về quê cũ nao nao tất lòng ...

Còn đâu giếng nước , dòng sông
Lữ khách ngớ ngẫn phập phồng nỗi lo
Nước đã cạn , nghiêng con đò
Bụi bay mù mịt co ro đứng nhìn ...

Cúi đầu chỉ biết lang thinh
Bay đâu mất hết bóng hình xa xưa
Hết tàu lá chuối đong đưa
Cũng hết hàng dừa nghiêng bóng chiều quê ...







Hồng Sang


Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011


of 47