Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2009

=Bạn Tôi , Sau Cuộc Chiến=

Cuộc chiến tàn thôi , anh trở về
Trên đôi nạng gỗ kéo lê thê
Một chân gởi lại sa trường đó
Anh về buồn tủi dưới chiều quê...

Dựng lên lều nhỏ ở ven đường
Làm thợ sửa xe trông thảm thương
Khách qua...toàn những Người đi bộ
Anh thợ sửa xe...cũng chán chường...

Năm đó , quê tôi bị mất mùa
Dân làng mỗi lúc lại càng thưa
Kẻ lên Thành Phố , người Lục Tỉnh
Cơn gió chiều buồn...man mác đưa...

Tôi cũng dắt con lên Thị Thành
Lây lất qua ngày với tuổi xanh
Nuôi con thơ dại , buôn hàng chuyến
Từ Lục Tỉnh lên chốn Thị Thành...

Một chiều dừng chân nơi bến Phà
Văng vẳng đâu đây có tiếng ca
U buồn - ray rức - thê lương quá
Quay mặt nhìn qua...mắt lệ nhòa...

Người bạn năm xưa , với cây đàn
Trên đôi nạng gỗ , bóng chiều tan
Manh áo sờn vai...đời lận đận
Giọng hờn , nức nở như khóc than....

=hongsang=


=Thăm=


Bấy lâu tín bặt vô âm
Chẳng hay bạn cũ đồng tâm hẵng còn?
Tôi dan díu cuộc vuông-tròn
Về đây xin được lại bon chen lời...
Trịnh Tuấn

Gió rên rỉ qua rừng chồi
Như ta mong ước cuộc đời sớm hôm
Một ly trà nóng hương thơm
Mời nhau trong gió nắng hồng nhẹ bay...:caphe:

hongsang


Tưởng người thơ lại đăng thơ
Vô xem thấy ảnh thẩn thờ đi ra ...
TT


Tim tím ...nho nhỏ cành hoa
Thoáng trong hương gió bóng tà huy bay ...
HS

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2009

=Đừng Hỏi=


Có người bạn hỏi tôi sao hiện tại
Có cháu con , nhà cửa có xe hơi
Cuộc sống cao , còn hơn rất nhiều người
Mà vẫn thấy u buồn trong ánh mắt .

Một câu hỏi làm lòng tôi se thắt
Thực tình tôi không biết trả lời sao
Nếu nói ra tất cả những nghẹn ngào
E ngộ nhận mình vong ân bội nghĩa .

Nhưng không nói nỗi buồn càng thấm thía
Vì làm sao để bạn hiểu cho mình
Và làm sao bạn hiểu rỏ ẩn tình
Nỗi cô quạnh , khi Đông về phủ tuyết .

Nếu không nói thì làm sao bạn biết
Con người đâu chỉ thiết có áo cơm
Rồi làm sao bạn tỏ hết nguồn cơn
Của những kẻ lạc loài trên đất khách .

Nhớ thương mãi nơi ngàn trùng xa cách
Quê Hương tôi trong kiếp sống đọa đày
Dân tộc tôi thoi thóp sống từng ngày
Dưới nanh vuốt lủ hung thần khát máu .

Đừng hỏi nữa người bạn tôi yêu dấu
Bởi vì , tôi sẽ không trả lời đâu
Vì cho dù có nói hết thương đau
Chắc chắn bạn không bao giờ hiểu được ...

=hongsang=


Đọc dòng đời Trầu mình đã hiểu.
Nỗi đau này ....mãi mãi không nguôi.
Nói đi Trầu cho lòng vơi bớt.
Ấp ủ trong lòng sao vui được.
Dĩ vãng buồn chỉ là dĩ vãng.
Hiện tại Tương lai đang tiếp nối.
Qua rồi quên hết thôi Trầu nhé.

Đất này đã tạo người ra.
............Đất này đã đẩy ngưòi xa muôn trùng.

Nắm xương tàn..... đừng gởi nơi đất khách.
Thả bay theo gió đưa hồn về đây.
Chốn quê xưa còn biết bao người đợi.......
Đưa vào lòng đất Mẹ chốn bình yên.

Chim Én Trắng

=Saigon=



Saigon sáng nắng chiều mưa
Thương ai vất vã sớm trưa nhọc nhằn ...

Nhìn thấy lòng quá băn khoăn
Còng lưng lê bước , thấu chăng cảnh đời ...

Bước chân rảo khắp mọi nơi
Sá chi nắng Hạ đầu phơi trưa nồng ...



Sách kia cao ngất cao ngồng
Thương ai vất vã bán rong phố phường ...



Ô hay ...sức mạnh phi thường
Bao nhiêu Tuấn Mã đảm đương một mình ...


Chàng ơi chiếc nón hữu tình
Che mưa che nắng trên kinh chiều về ...


Võng này êm lắm , đến mê
Ru cháu cháu ngủ , Bà "phê" trưa Hè ...



Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

=Saigon Những Mảnh Đời=











Dạ thưa em ở nhà quê.
Ruộng vườn dự án người "bê" hết rồi.
Đền bù một chút cho thôi.
Làng Em lên phố khóc cưòi dỡ dang.
Dạ thưa hết xóm hết làng.
Con trâu thèm cỏ người càng thèm rau.
Đường giờ xe pháo chen nhau,
Trẻ đua lạng lách sứt đầu mẻ tai.
Dạ thưa ao lạch mương dài.
Sành sạch san lấp để "ai" dựng nhà.
Nghĩ thương các cụ tuổi già.
Ngồi sân phơi nắng lũ gà vây quanh.
Dạ thưa hương bưởi hương chanh.
Việc làm chẳng có em thành cù bơ.
Em lên thành phố vật vờ.
Bưng bê rửa bát vật vờ liếm ăn.
Bây giờ thời buổi khó khăn.
"Ngàn vàng" cũng phải bán dần mà thôi.
Bắc thang lên hỏi ông Giời.
Cao xanh cũng lắc đầu cười:Dạ thưa.......
(Theo lục bát.com)

=Một Ánh Sao Băng=


Người giã biệt , bỏ sân ga tình ái
Ta , lục tìm trong ký ức hư hao
Bài thơ cũ của một thời vụng dại
Lời ru xưa nghe âm hưởng ngọt ngào ...

Đêm Đông lạnh ta buồn hơn hoang đảo
Tuyết vô tình hôn bãi cát ngàn nơi .
Chim cánh cụt đứng góc bờ lên tiếng .
Giọng đục khàn trong giá buốt trùng khơi ...

Người cố tránh , khi cuộc tình nhuốm lửa .
Lửa yêu đương sáng rực cõi tinh cầu .
Người vội tắt cho lửa ḷòng băng lạnh .
Cho riêng ta ...thêm một nhát gươm đau ...

Ta vẫn biết trong ta ...chiều nắng hạ .
Giữa bầu trời thiêu đốt đỉnh bình yên .
Người từ tạ ...để rừng thu xếp lá .
Để tim ta mọc từng nhánh ưu phiền ...

Ta vẫn chở tên người vào Biển nhớ .
Trên chuyến tàu kỷ niệm cánh buồm căng .
Dù băo tố ...hay Biển sầu vô tận .
Một đời buồn ...chợt thấy ...ánh sao băng ...

=hongsang=

KHỎANG LẶNG
Gởi theo sóng lênh đênh ngòai biển cả.
Để mong người nhìn thấy ánh sao đêm.
Trong ký ức vẫn một thời mơ ước.
Gọi ai về trong nhung nhớ suy tư...

Rồi đêm xuống một bóng hình xa khuất
Trói ta vào cột mốc của tình yêu.
Nới mộng ảo có muôn nghìn tinh tú
Thổi mây đen làm chóang ngợp thiên thần

Trong yên lặng liều thuốc tình diệu vợi
Cắt cho người ,khi khắc khỏai tâm tư
Từng đêm thức luôn mơ ngày hạnh phúc
Mở tim ra đón nhận bóng em về.

Đêm như mơ một lần mình hội ngộ
Nụ hôn chiều ghi mãi phút trùng hoan.
Con sông cũ thuyền theo dòng nước xóay
Cõi hoang vu tình ấy đậm mây ngàn.,.
ichnguyen

=Hoa=







http://i455.photobucket.com/albums/qq279/ydang/177.gif
Nụ Hồng là nụ hồng môi
Chiều nay có nở giữa trời bão giông
Xót xa những giọt máu nồng
Tim se sắc lạnh còn không ...? nụ cười ...

=hongsang=

=Xin Đừng=



Đừng làm động đậy đêm huyền thoại .
Để " Nàng Thơ " yên ngủ dưới trăng mờ .
Đừng đánh thức ...và xin đừng lay đọng .
Cho "Nàng Thơ" xây mãi mộng ước mơ ......

=hongsang=


Tôi mơ ước khung trời rộng mở
Chép ḍòng thơ thương nhớ thanh tao
Một miếng đất , đặt bàn chân nhỏ

Lời ru xưa , âm hưởng ngọt ngào ...

=hongsang=



Ta sống năm dài với héo hon
Ta mơ ngày tháng mãi vuông tròn
Ta buồn ở xứ toàn xa lạ
Ta hận , muôn đời nên ví von ...

=hongsang=