Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009

MGĐ3049- ...Khói Thuốc ...


Sài Gòn ánh sáng của dịu êm
Sương rơi có ướt mắt mi mềm
Có thấy mây tràn trên xứ lạnh ?
Có vớt trăng vàng trên phố đêm...

Bên này...chiều Xuân nắng rụng nhiều
Gió mùa Đông Bắc thổi đìu hiu
Con sông gợn sóng nghe rung rẩy
Đỉnh núi phai vàng bóng tịch liêu...

Đâu biết ngày Xuân , nắng nhuộm buồn
Khung trời sắc tìm đượm yêu đương
Ví mà giết được con tim héo
Để đổi cho nhau khúc nghê thường...

Xa lắm...xa rồi mãi nhớ mong
Ngày Xuân Én biếng lượn trên không
Vườn Xuân con Bướm còn say ngủ
Bỏ lại hoa viên nắng nhạt hồng...

Hồng Sang


Sài gòn – phương Bắc cách xa
Tình xưa giờ đã nhạt nhòa khói sương
Chỉ đọng một thoáng dư hương
Mỗi người tìm chọn con đường mà đi
Người ơi !..gợi lại mà chi
Biết bao kỷ niệm…còn gì nữa đâu
Còn chăng một mối tình sầu
Lạnh lùng người bước qua cầu sang sông
Phương Bắc tuyết lạnh mùa đông
Vòng tay hạnh phúc…nên lòng ấm êm
Bên này mưa gió nửa đêm
Nhớ thương dĩ vãng…càng thêm đau lòng
Biết rằng tình ảo hư không
Như mây gió thoảng mênh mông trên trời
Sài gòn đâu thấy tuyết rơi
Sao tim lạnh buốt…vì đời cô đơn…

-Nhân Sơn-

Nói chi lời lẽ dỗi hờn
Tiếc thương chi nữa thêm buồn trớ trêu
Sương mờ bóng ngã đìu hiu
Tìm nhau lạc lối cánh diều lao đao
Hoa gầy hé nụ chiêm bao
Gió lay lắt khẽ động đào hoa rơi
Xa rồi...rũ áo mù khơi
Mặc cho cỏ khóc bên đời quạnh hiu...

-Hồng Sang-



Khói thuốc bay...

Dòng sông ... con sóng vô tình quá ...
Xuôi ngược về đâu một chuyến đò...?
Bên sông người khách châm điếu thuốc...
Đốt cuộc đời... trên ngón tay buồn xo...!!!

Chiếc lá từ đâu ..rụng xuống đời...
Âm vang nhỏ nhẹ ..như làn hơi.
Dĩ vãng đi về trong khói thuốc....
Âm thầm ....như một nỗi buồn rơi...!!!

Từng ngón tay vàng khói thuốc bay...
Phong kín một cuộc tình đắm say.
Con chim ..cánh rộng ân ái mỏng...
Theo gió ngàn ... theo gió ngàn bay...!!!

Tôi đốt cuôc đời tôi ...võ vàng.
Bên dòng sông vắng chiếc đò ngang.
Khói thuốc ... hay sương mù giăng kín...
Người khách ...ngày nào vẫn chưa sang...!!!

Đằng Phương

*** Chúc HS ngày 8 tháng 3 vui tươi và nhận hoa nè..


Anh tặng em đóa Hồng
Lung linh trong nắng sớm
Có phải tình đang chớm ?
Cành Hồng xinh thêm xinh...

Tặng , sao anh lấy lại ?
Cho hồn em miên man
Những bài thơ viết vội
Pha lẫn....chút rộn ràng...

Hồng Sang

***

Chỉ là một chút rụt rè
Sợ ai không nhận... lại se sắt buồn
Tay trao chân tính bài chuồn...
Đưa ra lấy lại...ai buồn hơn ai...?

Đằng Phương

Hỏi lòng...

Ngó lên..trời thấy trăng sao.
Hỏi lòng mình có dạt dào mênh mông?
Dưới trần sống với núi sông
Sao lòng mình lại...bềnh bồng..nổi trôi...?

Phải chăng trời đất chia đôi...
Nên người cũng phải xa xôi với người...?

Đằng Phương



Chắp tay khấn nguyện đôi lời
Đèn trời soi sáng , mảnh đời tối tăm
Chưa bao giờ thấy trăng rằm
Nên thân con Sáo lệ thầm tuôn rơi...

Gặp nhau đây ở xứ người
Có vui cũng nửa nụ cười mà thôi...

Hồng Sang

MGĐ3048- Mai Anh Về ?

Mai tôi về...

Mai tôi sẽ đón em về phố nhỏ....
Ghé qua người bán dạo bên đường.
Nơi đó vẫn còn hàng cây thân thương....
Nghiêng bóng mát những khi mình ghé lại..

Em là ... của những ngày thơ dại ...
Để tôi tin mình còn có quê hương.
Áo em bay...giấc mộng bình thường....
Con diều giấy..những chiều gió lộng.

Chiều nay tôi nhìn hoàng hôn xuống.
Bên dòng sông..vắng tiếng dế ngày xưa.
Con ễnh ương..gọi bạn giữa trời mưa.
Hồn tôi lênh đênh ...gọi hồn non nước.

Mai tôi sẽ ..cùng em sánh bước....
Giữa đường làng ..gặp những người quen.
Chén nước mưa còn ngây ngấy mùi phèn...
Phảng phất thơm khói cơm chiều lãng đãng.

Quán cóc bên đường..cà phê buổi sáng...
Tay vụng về quấn một điếu thuốc rê.
Mặt trời còn chưa qua khỏi bờ đê...
Con trâu già đã thấy cày dưới ruộng...

Tôi muốn giang hai tay thật rộng...
Ngang dòng sông ngang qua đại dương.
Cho gió quê hương thơm ngát phố phường...
Để mai đây đất nước tôi rực nắng..!!!

Đằng Phương


Mai Anh Về ?

Mai anh về xin cho tôi nhắn gởi
Ghé giùm thăm lại vườn Bưởi Biên Hòa
Đường nhà quê , đến đó thật là xa
Phải đi trọn một ngày thì mới tới...

Đường vào Nam dù xa xôi vời vợi
Tình bạn bè mong anh hứa giùm cho
Bao nhớ nhung và bao nỗi âu lo
Lúc khốn đốn mới đo lòng bạn tốt...

Tôi với anh dẫu hai mà như một
Những mái đầu tóc đã điểm màu sương
Tôi với anh cùng một kiếp tha hương
Giờ tạm biệt , anh về , tôi ở lại...

Nhắc tới đây lòng tôi đau oằn oại
Thương nhớ Quê Hương xa tít mù xa
Làng quê tôi trong những buổi chiều tà
Ngôi nhà cũ , có người em tàn tật...

Em của tôi cả một đời chân thật
Vui buồn cùng ruộng lúa với đồng sâu
Thay thế tôi tưới nước mấy liếp rau
Mảnh vườn nhỏ đượm thơm mùi hoa Bưởi...

Mời anh thử vào một lần cho biết
Làng tôi nghèo nhưng đượm thắm tình quê
Tôi tin rằng anh chẳng nỡ quay về
Tình cảm ấy khiến lòng anh dào dạt...

Vì , nước Phước Long thật trong thật mát
Đường Phước Long hột cát nhỏ dễ đi...

Hồng Sang




Xin cho vài đồng mua vé xe
Đi vô Phước Long phải qua "phè"
Rồi còn băng qua vài đám ruộng
Nghĩ tình cũng ráng giúp bạn bè...

Quê của tui cũng rất là nghèo
Chỉ vài gian nhà đất cheo leo
Những ngày mưa gió không che kín
Nằm buồn thân phận rẻ hơn bèo

Con đường đất đưa tôi đến trường
Càng ngày càng thấy thêm tang thương
Đôi chân nhỏ ốm như cây sậy
Mặt đường trơn trợt..té gãy xương...

Quê tôi là thế đấy bạn ơi
Không có bưởi ngon...không tiếng cười.
Nhưng tôi vẫn..là người của thôn xóm..
Tôi nhớ và tôi thương cả một đời...!!!
Đằng Phương

MGĐ3047- Đơn Côi

=Đơn Côi=

Đường dài...con dốc quá cao
Làm sao quên được với bao muộn phiền
Có ai thấu nỗi niềm riêng
Một người mãi cứ triền miên ưu hoài...

Đơn phương , chóng chỏi tháng ngày
Khóc , cười ngơ ngáo đêm dài từng đêm
Trên trời mây cứ trôi êm
Dưới trần có kẻ mang niềm xót xa...

Lưng thon chịu đựng ngày qua
Thời gian trôi mãi ngót đà bao năm
Mắt buồn trông dỏi xa xăm
Còng lưng quẩy mỏi tháng năm độc hành...

Nhìn chim , chim hót trên cành
Nhìn hoa , hoa vẫn nở cành thắm tươi
Nhìn mình , như cánh hoa trôi
Sắc tàn , hương nhạt...một đời quạnh hiu...

Hồng Sang




Buồn chưa...?

Một năm cũng chỉ bấy nhiêu ngày
Buồn vui nắng hạ với mưa bay
Dòng đời lặng lẽ trôi nhanh quá..
Vòng tay...hờ hững với vòng tay...

Về đâu tuổi ngọc dáng xuân xưa...?
Len lén đi về những đón đưa..
Mà nay..chỉ đêm buồn trống vắng.. .
Hỏi ai...sầu đã chất ngất chưa...?

Đằng Phương




Bờ quạnh hiu một người đứng đợi
Nhìn xa xăm dịu vợi trời xa
Một ngày mỏi cánh chim qua
Ngoái đầu nhìn lại...tóc hoa râm rồi...

Phiêu du đã hết một đời
Giờ đây mỏi cánh nhìn trời bâng khuâng
Hình như đã hết mùa xuân
Để lòng chợt thấy bần thần nỗi đau...

Hồng Sang




Nào ngờ..

Thời gian quả thật qua mau
Mới ngày nào đó giờ đầu bạc phơ
Còn đâu những quảng ngày thơ
Đuổi nhau cút bắt ... đâu ngờ biệt ly.

Đằng Phương

*** Chúc Hồng Sang một chiều chủ nhựt vui vẻ...

MGĐ2032- Bao Năm

Bao Năm
Bao năm dài đau thương
Với kiếp sống đơn phương
Nỗi đau quá chán chường
Vai gầy theo ngày tháng...
Bôn ba...tóc màu sương
Ngước lên hỏi vì sao
Trong cuộc đời trần thế
Có được vui lần nào ???
Bao hương vị ngọt , bùi
Và bao lần gió bão
Nay bóng chiều xế tà
Cũng đành...thôi...xót xa...
Hồng Sang

MGĐ3046- Liên Khúc 4

Quảng đời sau còn lại
Đêm thao thức cùng thơ
Ru hồn qua lối nhỏ
Lời tình buồn vu vơ...
hs
Đôi mắt ai ngó lơ
Bàn tay ai hững hờ
Đan vào nhau kép kín
Có còn không mộng mơ...?

Đằng Phương

Trăng tàn buồn chơ vơ
Thấp sáng niềm ước mơ
Hoa lòng bừng nở muộn
Xin ai chớ hững hờ...
hs


Để Ta...

Để ta hiu hắt tiêu điều
Để ta tiều tụy men chiều chiều say
Để ta mòn mỏi hao gầy
Để ta mài miệt tháng ngày gian nan
Để ta nài nỉ thời gian
Để ta rộng bước giang san ta về...

hs

Khung trời Tây Bắc đang cơn mưa
Buồn quá làm sao nói cho vừa
Đất khách quê người đau xót dạ
Mắt buồn áo não lúc trời mưa...
HS



Xin gửi cho tôi một giọt mưa
Trong đôi mắt ngọc dáng xa xưa
Để tôi ươm một loài hoa dị thảo
Ngát hương đời .... người vừa lòng chưa...?
Đằng Phương


Mưa chiều còn đọng có tan không?
Nhánh Liễu reo chi những tiếng lòng
Gió thoảng bên tai ngờ tiếng thở
Hái cho tôi với nụ hoa hồng...
Hồng Sang




Có một đóa hồng ở bên đàng
Rất quí nên mẹ gọi hồng sang
Tôi muốn hái..nhưng sợ hoa héo
Nên đứng nhìn...hồn thấy mênh mang...!!!
Đằng Phương

Mưa chiều còn đọng sắc thênh thang
Ai đốt lòng ai khói tỏa tràn
Một dải sông xanh đùa sóng bạc
Một thoáng cơn mơ quá ngỡ ngàng...

hs





Con sóng nào cũng chạy vào bờ
Cả đời đi tìm một ước mơ
Tìm thấy rồi tan thành bọt nước
Mà sao ngàn năm vẫn vỗ bờ...?

dp

Những buổi chiều tàn buồn ngẫn ngơ
Một mình một bóng đứng làm thơ
Câu thương câu nhớ câu chờ đợi
Sóng vỗ xa xa lạc bến bờ...

hs

Lần cuối...


Xin dành cho tôi góc trời này.
Lặng lẽ nhìn mây gió ngàn bay.
Rồi thở một hơi dài lần cuối...
Bàn tay mở ra..trắng bàn tay...!!!
dp


Bàn tay gần , níu tay xa
Cụng nhau cốc rượu men ngà ngà say
Xin hẹn nhau ở kiếp mai
Hai ta rong ruổi gót hài lãng du...

Đông về trời lắm sương mù
À ơi văng vẵng lời ru ngậm ngùi...

hs

Chỉ còn có chút niềm vui..
Đọc thơ ai đó ...ngủ vùi trong mơ.
Đời còn có chút đợi chờ...
Mặc cho ngày tháng hững hờ ...trôi nhanh...!

Đằng Phương
Ngồi nhìn ngọn Liễu buông mành
Từ lâu dĩ vãng biến thành thương đau
Bước đi một bước đã sầu
Nhìn lên đã thấy nếp nhầu thời gian...

hs
Thơ cũng xa rồi...

Người đã đi...tình cũng pha phôi.
Con đường xưa ấy chỉ mình tôi.
Lang thang tìm lại vần thơ cũ...
Người xa người...thơ cũng xa xôi...!!!
Đằng Phương

Giọt buồn tiếp nối tuôn rơi
Dường xưa quạnh vắng đơn côi nỗi buồn
Vườn xanh ôm bóng hoàng hôn
Trong hồn se thắt nỗi buồn thế nhân...
Hồng Sang

MGĐ1043- Nghẹn Ngào

Qua sông nghe tiếng ai hò
Trôi trên bến cũ con đò quạnh hiu
Chói chang giọt nắng cuối chiều
Sắt se da thịt tàu tiêu mấy hàng...

Từ khi tách bến đò ngang
Cỏ ôm bờ đất ngỡ ngàng bước chân
Xa nhau cách mấy cũng gần
Nhớ nhau thấy được mấy tầng mây bay...

Rày trông tháng rộng năm dài
Chắt chiu nỗi nhớ chau mày lặng câm
Xa thì xa thẳm mù tăm
Gần thì như tiếng thì thầm thâu đêm...

Hồng Sang




MGD3045- Liên Khúc 3

Chiều tím nhạt hoàng hôn mờ sương phủ
Thả hồn theo cùng quá khứ xa xăm
Bóng dĩ vãng chập chờn dường nhắn nhủ
Nỗi niềm riêng ấp ủ bao tháng năm...

Hồng Sang

Sóng xô lấp lánh mây chiều
Kia bờ mông quạnh lòng hiu hiu buồn
Vớt hoàng hôn muộn cô đơn
Người về xóm vắng ngõ buồn lên ngôi...
Ngày đi cây cỏ rã rời
Gió heo may cũng luồng tơi theo chiều
Dáng xưa hết nét diễm kiều
Bơ vơ trên biển đăm chiêu nhìn trời...

Hồng Sang

Nhìn trời, trầm ngãi chia đôi
Trong không, đục chịu, nổi trôi tội Kiều
Hồng nhan bạc phận trớ trêu
Tìm trong cõi phúc tiếng yêu rã rời

Thế gian ngập lặng, đổi ngôi
Vui là gượng giữa quê người cô đơn
Đàn gieo mấy khúc tình buồn
Gãy sầu hoang tím, gãy thương bóng chiều!

Thanh Huy

Ca dao vang vọng buồn hiu
Khi em từng bước xiêu xiêu về nhà
đây xứ lạ quê xa
Đình đâu để ngả nón mà nhớ thương.

Thơ ai nghe vẫn thêm buồn
Và em thì vẫn mãi còn ca dao
Đình ơi ngói đỏ xưa nào
Bây giờ rêu phủ chắc đau đớn thầm ?

Ngỡ là...đi một đôi năm
Ngờ đâu vỡ nát trăng rằm thiên thu...

Hồng Sang

nguyễn thế duyên


Ca dao vang vọng buồn hiu
Khi em từng bước xiêu xiêu về nhà
Ở đây xứ lạ quê xa
Đình đâu để ngả nón mà nhớ thương.

Thơ ai nghe vẫn thêm buồn
Và em thì vẫn mãi còn ca dao
Đình ơi ngói đỏ xưa nào
Bây giờ rêu phủ chắc đau đớn thầm ?

Ngỡ là...đi một đôi năm
Ngờ đâu vỡ nát trăng rằm thiên thu...

Đợi


Câu ca dao vẫn đợi em
Mái đình vẫn đỏ con tim đợi chờ
Đợi em tím cả vần thơ
Sân đình rêu phủ vì chờ bước chân
"Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu"
Câu ca dao cũ liêu xiêu
Mái đình nghiêng
mái đình nghiêng
Bởi quá nhiều nhớ mong
Người đi vời vợi nghìn trùng
Nhớ người ta gửi vào trong giọng hò
"Em ơi chín đợi mười chờ
Bao giờ trăng xế em về nghe em"
Bao giờ đến hẹn lại lên
Cây đa xưa đừng đợi em đầu đình
Để em ngả nón trông đình
Thương tôi đã đứng một mình đợi em


Chiều sương ướt đẫm bên thềm

Nghe lời ai đó mà thêm đau lòng

Xa xôi cách trở đầu sông

Thương người đứng đợi bên dòng sông xưa...


Nhớ nhau biết mấy cho vừa

Trông nhau vào những chiều mưa lạnh buồn

Nước đi ra biển nhớ nguồn
Nghe lòng vẫn thấy thật buồn nhớ thương


Nhớ về hình ảnh Quê Hương

Là nơi nắng ấm chiều sương đậm đà

Có nhau tình nghĩa thật thà

Cho nhau chân thật mặn mà thiết tha


Xa xôi cách trở sơn hà

Gánh đời trĩu nặng bôn ba xứ người...


Hồng Sang




Đếm tuổi mùa Đông trên xứ người
Buồn vui ngày tháng vẫn êm trôi
Nhớ mãi ngày xưa nơi cố quận
Thầm nghe sầu rụng một phương trời...

Hồng Sang

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

MGĐ2031- Ra Đi

--------RA Đi --------

Cố nén lệ trào lúc tiễn đưa.
Dù rằng nước mắt có dư thừa.
Ngày mai có chết người viễn xứ.
Vẫn nhớ , nhớ hoài một chiều xưa.

Những lời thầm kín nói xong chưa ?
Chia tay trời lại đổ nhiều mưa.
Saigon hôm ấy , ôi ! buồn lắm.
Kẻ ở - Người đi...nói sao vừa.

Mười năm mang một kiếp phiêu bồng.
Nhi nữ làm gì hỡi Núi Sông ?
Chỉ đành cúi mặt buồn tê tái.
Nuốt hận vào tim tận đáy lòng.

Một mái trailer , một mảnh hồn.
U buồn thơ thẩn mỗi hoàng hôn.
Đêm đêm thao thức trong cô quạnh.
Thoáng nghe đâu đấy dế kêu dồn....

-----------Hồng Sang-----------

MGĐ1042- Cali Chiều Nhạt Nắng

------CALI CHIỀU NHẠT NẮNG ------

Hè này về lại Cali.
Không còn món bún càri ấm lòng.
Bạn tôi , người đã giận chồng.
Đi về bên ấy mênh mông nỗi sầu * (*Việt Nam)
Một người về lại Úc Châu.
Tìm quên đi mối tình đầu dỡ dang.
Người thì đã giận Hồng Sang.
Không đem tình Nàng gửi vào dòng thơ.
Một người chết quá bất ngờ.
Nên chưa kịp đọc tập thơ : Nỗi Lòng.* (*tác giả HS )
Đời này có cũng như không.
Sớm còn tối mất bận lòng mà chi.
Chiều nay nhìn nắng Cali.
Một mình lặng lẽ bước đi bên đường.
Đàn lòng bỗng bật cung thương.
Tình tang , tang tính , trăm đường xót xa...

-----------Hồng Sang-----------

MGĐ2030- Gợi Nhớ

-------GỢI NHỚ --------

Xứ tuyết bây giờ đà hết lạnh.
Nhưng lòng tôi mãi lạnh đơn côi.
Chiều Hạ buồn lòng cứ mãi bồi hồi.
Con nhạn lẻ - lạc bầy trong nắng gió.

Cứ mãi nhớ Quê Hương từ dạo đó.
Chiều tan trường tà áo trắng tung bay.
Cánh Phượng Hồng rực rở rớt bờ vai.
Sân trường cũ khua vang từng tiếng guốc.

Kỷ niệm xưa , lối đi - về quen thuộc.
Con đường dài đầy những lá me bay.
Kỷ niệm xưa...ôi ! kỷ niệm đong đầy.
Thương nhớ quá mùa xưa năm ấy.

Rồi Quê Hương bừng lên cơn binh lửa.
Giã từ trường , và áo trắng thơ ngây.
Xa góc Phượng khô khô gầy đứng lặng.
Còn đâu đây...ôi ! bốn bức tường vôi.

Một chiều kia tiếng súng nổ liên hồi.
Từng bóng ngã ngã dài theo con lộ.
Màu áo trắng pha cùng màu máu đỏ.
Máu học trò...hay máu của Quê tôi...

Quê Hương ơi ! nay đã xa lắm rồi.
Một vết khắc khó mờ phai trong ký ức.......

-----------Hồng Sang----------


MGĐ1041- Con Cò, Con Sáo ...

-CON CÒ-

Con cò lặn lội bờ sông.
Bắt tép nuôi chồng nuôi cả bầy con.
Cò còn lặn lội lên non.
Ôm từng bó củi héo hon đem về.
Những ngày mưa gió ủ ê.
Nuôi con ngày tháng lê thê kéo dài.
Con cò vẫn cứ miệt mài.
Nai lưng tần tảo dài dài nuôi con.
Thời gian mười mấy năm tròn.
Thân Cò quyết giử lòng son đợi chờ.
Chồng về , chồng cứ tĩnh bơ.
Nên con Cò phải thẩn thờ bờ sông.
Ai ơi ! cho mượn gầu sòng.
Tát hết nước mắt Cò trong tháng ngày....

----------Hồng Sang----------



-------CON SÁO--------

" Ai đem con Sáo qua sông "
" Để cho con Sáo sổ lồng bay cao "

Trời ơi ! Sáo thét Sáo gào.
Không bay thì biết làm sao bây giờ ?
Mấy ai học được chữ ngờ.
Ai nỡ để Sáo bơ vơ giữa dòng.
Giữa dòng trời đất mênh mông.
Nên Sáo đành phải sổ lồng bay cao.
Mai sau - dù có - khi nào !
Ai có nuôi Sáo mau mau nhớ giùm.
Cho dù trời có bão giông.
Xin hảy nhớ giùm thân Sáo đơn côi.
Đơn côi đất khách quê người.
Cũng đừng để Sáo chơi vơi giữa dòng.
Bơ vơ - lạc lõng - long đong.
Sáo buồn Sáo nhớ tiếng lòng Mẹ ru.
Vùng này trời lắm sương mù.
Một mình thân Sáo mịt mù tối tăm.
Không bao giờ thấy trăng rằm.
Nên thân con Sáo âm thầm đau thương....

----------Hồng Sang----------

MGĐ2029- Hỏi Chị

-------HỎI CHỊ-------

Chị có buồn không ? thấy em già.
Bởi đời em lắm đỗi phong ba.
Tha phương - dang dỡ - tình hoài cổ.
Tình gần rồi tình cũng bay xa.

Chị có buồn không ? thấy em già.
Một thân một bóng phía trời xa.
Vắng rồi quê Mẹ bao nhung nhớ.
Áp gối vào tim mắt lệ nhòa.

Chị có buồn không ? thấy em già.
Đêm đêm em hát khúc tình ca.
Tiếng tơ gợi nhớ nghe hoang vắng.
Nghe tiếng chim kêu bổng nhớ nhà....

---------Hồng Sang---------


Ngậm Ngùi

Tặng Hồng Sang

Tôi phải nói có những bài chị viết
Khi đọc xong tôi chỉ biết ngậm ngùi
Thơ gì mà lắm khổ đau bi thiết?
Đời gì mà nhiều ly biệt tang thương?

Tôi chỉ quen viết thơ tình từ nhỏ
Vết thương lòng nếu có cũng để chơi
Đọc thơ chị tôi chẳng còn so đọ
Thấy mình sao sung sướng quá cả đời

--- Nguyên Nhân ---

MGĐ1040- Đêm Không Ngủ

------ĐÊM KHÔNG NGỦ------

Lệ buồn nhỏ xuống đêm nay.
Còn bao đêm nữa cho dài nhớ thương.
Tình buồn còn mãi vấn vương.
Người đầu kẻ cuối sông tương ưu hoài.

Cớ sao tạo hóa lá lay.
Sắp bày chi cảnh kẻ ngoài chân mây.
Một người thổn thức nơi này.
Bao lâu mới được phúc giây tương phùng.

Gió buồn gió cũng lay lung.
Ta buồn ta cũng sầu chung cung sầu.
Người ơi ! giờ biết tìm đâu ?
Cung thương - điệu nhớ cho sầu này vơi....

---------Hồng Sang--------

MGĐ2028- Những Mối Tình Buồn

Có những vần thơ vạn kỷ sầu.
Ngàn phương không biết gửi về đâu.
Buồn - Vui kỷ niệm còn đâu đó.
Mà bóng thời gian đã nhạt mầu...

--------oOo--------

----Những Mối Tình Buồn ----

Những mối tình buồn ngàn năm về trước.
Và ngàn năm sau thì cũng giống nhau thôi.
Có khác chăng là do ở lòng người .
Quên hay nhớ , giận hờn hay tha thứ.

Đã trót lỡ làm tấm thân cô lữ.
Cuộc đời buồn như một nắm mồ hoang.
Còn gì đâu , ngồi oán trách than van.
Thương cũng vậy , mà không thương cũng vậy...

---------Hồng Sang----------


MGĐ2027- Khóc Em ...

-----KHÓC EM-------

Từ đây một cổ áo quan.
Từ đây một nắm đất vàng lấp chôn.
Đau thương ở lại dương trần.
Cha Mẹ Anh Chị lệ tràn đôi mi.

Đời phù du biết đâu là ảo ảnh.
Sống giờ đây ai biết được ngày sau.
Mới hôm nào còn nói những ngọt ngào.
Giờ đã thiếp ngàn thu nơi đáy mộ.

Giọng côn trùng từ xa xa vọng lại.
Cứ tưởng rằng tiếng thét của hồn oan.
Về trần gian tiếp lại kiếp sống thừa.
Vì tuổi trẻ chưa thõa lòng tuổi trẻ....

khóc em, Thanh Minh 1972.

----------------oOo-------------


---KHÓC EM CHỒNG --------
Tử Trận : Bồng Sơn ------

Đỗ Đình Thơm ! ôi Đỗ Đình Thơm.
Thêm một đứa em lánh cõi trần.
Bồng Sơn đất khách chim ngừng cánh.
Quê Mẹ xây thêm một mộ phần.

Xếp bút nghiên vui kiếp gió sương.
Ngày đêm nung nấu chí cang cường.
Nghe tin em mất chị ngơ ngác.
Ai nỡ gieo chi nỗi đoạn trường.

Ba giờ đêm giặc bổng xua quân.
Lúc thế gian đang hưởng giấc nồng.
Loạt đạn đầu tiên lìa khỏi súng.
Em đi bỏ lỡ cả mùa Xuân.

Gia tài của Mẹ tròn năm ngón.
Đỗ Hòa Quy là phận quần thoa.
Đình Cúc - Út Chi...còn quá nhỏ.
Anh Quế áo chiến vẫn xông pha.

Lệ Mẹ chẳng còn để khóc con.
Gọi tên trong tiếng nất hao mòn.
Công ơn dưỡng dục chưa đền đáp.
Vội vã về làm bạn núi non.

Hốc Môn ngày nao khi giã biệt.
Chén đưa , chén tiễn rượu say mèm.
Hẹn mai đây sẽ về sum họp.
Ngày về lại thêm chiếc áo quan.

Cờ vàng phủ kín xác thân trai.
Trả lại ngàn năm chí miệt mài.
Chị cứ u buồn ngồi bó gối.
Đình Thơm em hỡi hảy ngủ say....

tháng 4 năm 1972.

--------Hồng Sang-----------




MGĐ1039- Hợp Tan

------HỢP TAN-------

Từ miền Tây Bắc xa xăm.
Lái xe hối hã về thăm bạn bè.
Cali đi giữa nắng Hè.
Cớ sao bỗng thấy lòng se se buồn.
Bao nhiêu năm , nỗi đoạn trường.
Người Nam - kẻ Bắc lòng vương vương sầu.
Bao nhiêu năm , bạc mái đầu.
Thanh gươm - Dũng Tướng...phủ màu thời gian...
Tháng tư " rả nghé tan đàn "
Tháng tư uất hận lang thang xứ người.
Bao năm tắt hẳn nụ cười.
Tù đày khốn khổ xứ người lầm than.
Bây giờ gặp lại bàn vàng.
Còn bao năm nữa ? đeo mang nỗi sầu.
Cạn ly....đàm đạo đêm thâu.
Mai chia tay nhé ! gạt sầu làm vui.
Vui không tránh cảnh bùi ngùi.
Người về - Kẻ ở...xa xôi dặm ngàn.
Mây thênh thang....người miên man.
Biết còn gặp lại bạn vàng nữa không ?
Đường dài dong dủi mênh mông.
Ngậm ngùi giữa buổi trưa nồng buồn hiu...

Làm tại cây xăng đường 95 dài thăm thẳm.....

---------Hồng Sang----------


MGĐ1038- Ta Về

--------TA VỀ-------

Ta về vóc liễu hao gầy.
Ta về bên cạnh hàng cây năm nào.
Ta về hỏi lại trăng sao.
Ta về mắt ướt ru màu thời gian.

Đành thôi một kiếp hoa tàn.
Đành thôi một chuyến đò ngang lỡ rồi.
Đành thôi giờ cũng đành thôi.
Đành thôi cúi mặt buông xuôi chuyện lòng.

Bây giờ hỏi suối cùng sông.
Bây giờ hỏi lại cõi lòng ta đau.
Bây giờ cho đến ngàn sau.
Bây giờ tĩnh giấc chiêm bao muộn màng.

----------Hồng Sang------------



-------TA VỀ-------

Ta về lỡ một vòng tay.
Ta về lỡ cả nắng mai tươi hồng.
Ta về ngắm lại dòng sông.
Ta về với cả cõi lòng quạnh hiu.

Đôi chân chân bước phiêu diêu.
Đôi chân mệt mỏi chịu nhiều đắng cay.
Đôi chân lê bước tìm hoài.
Bóng nhỏ râm mát ngủ ngay trên đồi.

Mẹ hiền cất giọng à ơi !
Gió chiều quyện với những lời Mẹ ru....

---------Hồng Sang----------

MGD2026- ĐẮNG CAY

Muộn màng quá khi hai ta gặp lại.
Em tàn phai anh cũng hết tuổi xanh.
Quê Hương mình thôi khói lửa điêu linh.
Ta hội ngộ chiều tàn trên đất khách.

Những lời lẽ đôi bên cùng biện bạch.
Trách hờn nhau quá lẩm cẩm bâng quơ.
Ba mươi năm qua nhưng vẫn chưa mờ.
Cứ còn mãi in sâu vào ký ức.

Hai chúng ta cố khơi trong tiềm thức.
Nhắc chuyện xưa , người trách , kẻ hờn nhau.
Một quảng đời mãi lận đận lao đao.
Giờ cuối nẽo nghe xót xa quá đổi.

Anh giờ thôi ! đã hết rồi ngang dọc.
Em giờ thôi ! môi tắt lịm nụ cười.
Có còn chăng là bao nỗi ngậm ngùi.
Đành tiếc nhớ cho những gì đã mất.

Đêm nay ngồi lạnh run cơn gió bấc.
Ước gì ta lật ngược lại thời gian.
Lời nguyện cầu theo cơn gió tiêu tan.
Thời gian ấy , ta dễ gì quay lại.

----------Hồng Sang-----------


Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

MGĐ1037- Hoang Vu,....

--------HOANG VU---------

Ta buồn như cây sầu Đông.
Làm sao ngăn được nỗi lòng ta đau.
Đêm nay gió thét mưa gào.
Vầng trăng ẩn trốn nơi nào trăng ơi !
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi.
Mưa ướt núi đồi ướt cả hồn ta.
Mười năm , mười mấy năm , và...
Bao nhiêu năm nữa...cho ta ngậm ngùi.
Mưa rơi...từng giọt mưa rơi.
Làm tan nát cả lòng người tha Hương.....

---------oOo---------

---------HOANG VẮNG--------

Ta còn gì nữa mà đau ?
Ta còn gì nữa má đào ngày xưa !
Đêm nay nhìn ánh sao thưa.
Ngồi nghe buồn đọng âm thừa dung nhan.
Đời ta là áng mây ngàn.
Đời ta phiêu bạt lang thang không về.
Bỏ đàn em dại chiều quê.
Quên lời Mẹ dặn bên lề năm xưa.
Đã là người của gió mưa.
Thì thôi - Đành vậy...cho vừa xót xa...

-----------Hồng Sang----------



---------ĐƠN CÔI----------

Đi về đâu ? Biết về đâu ?
Đôi chân mòn mỏi mái đầu điểm sương.
Lệ sầu cho kiếp tha hương.
Lệ sầu cho kiếp đoạn trường đắng cay.
Dù không " nếm mật nằm gai ".
Mà sao vẫn cứ u hoài năm canh.
Hỏi cùng núi biếc non xanh.
Hỏi cùng Biển cả long lanh sóng gào.
Về đâu ? Ta biết về đâu ?
Về đâu cũng thấy một màu tang thương...

------------oOo--------------


---------ĐÀN LÒNG---------

Đèn đêm buông tỏa lờ mờ.
Mình ta đi giữa bơ vơ lạc loài.
Rượu kia không uống mà say.
Đàn lòng réo gọi đêm dài năm canh.
Ở đây tuyết trắng xây thành.
Trắng phau đồi núi trắng tình thế nhân.
Lệ sầu ướt đẩm bao lần.
Quê Hương yêu dấu ẩn dần trong sương.
Từ nay - Đến cuối nẽo đường.
Cung trầm - Cung bỗng - Cung thương bẽ bàng...

-------------Hồng Sang-----------



-------NGẬM NGÙI-------

Ngậm ngùi một giấc ru ta.
Giúp con tim vỡ xót xa ngậm ngùi.
Ngậm ngùi lỡ khóc lỡ cười.
Giúp con tim vỡ chôn vùi xót xa....

---------Hồng Sang----------

MGĐ1036- Nước Cuốn Hoa Trôi

------NƯỚC CUỐN HOA TRÔI -------

Về xa sóng cuộn trên sông.
Nước trôi , trôi mãi theo dòng thời gian.
Thiên thu muôn kiếp còn mang.
Đớn đau chua xót phũ phàng thân hoa.
Âm thầm than trách trời già.
Cớ sao lại để nụ hoa chóng tàn.
Bao mùa Xuân đến Thu sang.
Bao mùa lá đổ sầu mang trong lòng.
Bây giờ trời đã vào Đông.
Lê chân bước mỏi phiêu bồng tha phương.
Khi tuyết phủ , lúc mù sương.
Bẽ bàng nuốt lệ Quê Hương xa mờ.

----------Hồng Sang----------

MGĐ2025- Em Vẫn Biết

------EM VẪN BIẾT ---------

Em vẫn biết trong lòng anh sóng dậy.
Sóng xô từ dĩ vãng đến hôm nay.
Ngày mai rồi....và vẫn ngày mai ?
Vẫn mòn mỏi miệt mài thân lữ thứ.

Cứ những tưởng qua rồi bao thế sự.
Gượng tàn hơi lây lất tháng ngày qua.
Hể mổi lần nghe gió lạnh thổi từ xa.
Hồn u uất...thơ buồn em muốn viết.

Ôi ! Thương quá những chàng trai Lính Việt.
Chinh chiến - nhọc nhằn - tù tội - sa cơ.
Bỏ vợ hiền và một đàn con thơ.
Cha già - Mẹ yếu...với bao nhung nhớ.

Chính sách mới quá ư là man rợ.
Nỡ đọa đày hành hạ người tôi yêu.
Những chàng trai gian khổ đã quá nhiều.
Mong đem đến Thanh Bình cho đất nước.

Thời gian trôi cho dù có xuôi ngược.
Ta trở về tắm lại bến sông xưa.
Có " Cụ Già " râu bạc trắng lưa thưa.
Cười trong nắng bên hiền thê dấu ái.

Đưa mắt hướng về phương Nam ái ngại.
Bóng " người xưa " len lén vào hồn Ông.
Núi sông dài...dù cách núi ngăn sông.
Một kỷ niệm khó mờ phai trong ký ức...

Miền Trung xa xăm có bao giờ Ông biết ?
Chiều phương Nam có người khóc vu vơ.
Tay run run Bà Lão lại làm thơ.
Vẫn mãi mãi muôn đời " Yêu Anh Nhất "......

----------Hồng Sang----------

MGĐ2024- ...,Chiều Vắng,...

-------NHỚ--------

Nghe điệu ru cô đơn.
Bỗng lòng em chợt buồn.
Nhớ màu Bằng Lăng tím.
Màu hoa của yêu thương.
Ôi ! Những chuổi ngày thơ.
Nhớ tiếng trống tan trường.
Tung tăng trong nắng nhẹ.
Sao nghe sầu vấn vương.

--------Hồng Sang--------



-------CHIỀU VẮNG ---------

Ai biết hôm nay một buổi chiều.
Có mây nhè nhẹ gió hiu hiu.
Một người đứng ngẫn trong cô quạnh.
Nhìn đám mây chiều trôi hắt hiu.

Rồi mai, rồi mốt, rồi mai nữa.
Cũng chiều nhè nhẹ gió đìu hiu.
Không ai thấu hiểu niềm tâm sự.
Đành đứng cô đơn những buổi chiều.

Thân tàn gầy guộc dáng xiêu xiêu.
Người ơi ! Ta buồn lắm những chiều.
Hoàng hôn buông xuống bên thềm cửa.
Màu mắt u buồn giữa tịch liêu....

-------Hồng Sang---------



-----TÌM VỀ TUỔI DẠI -------

Có một dạo làm người yêu của Lính.
Chiều tan trường tà áo trắng tung bay.
Nơi cổng rào bóng dáng một chàng trai.
Màu áo trận , trên tay cành Lan tím.

Cả đám bạn nhìn em cười chím chím.
Em thẹn thùng bấu nhẹ vào tay anh.
Đưa mắt nhìn cả đám bạn tinh ranh.
Cứ chọc ghẹo...làm cho em mắc cở.

Em bảo anh :" sao không mang về hộ ".
Tặng ở đây chúng bạn sẽ cười em.
Anh nhìn em , ánh mắt thật êm đềm.
" Anh còn bận hành quân cô bé ạ ! "

" Lần sau về anh hái tặng nhiều thêm "
Nheo mắt nhìn em và cười thật hiền.
Trai xứ Quảng muôn đời vẫn lãng mạng.
" Yêu em hoài...và yêu mãi ngàn năm "

" Người yêu nhỏ ! Hảy chờ anh em nhé !"
Anh đi rồi... bụi mù bay theo gió.
Em đứng yên , cứ nhìn bóng chiều qua.
Mấy đứa bạn cất giọng la thật to.

" Ôi ! Ông Lính...trả hồn Hồng Sang lại ".....

---------Hồng Sang-----------

MGĐ1035- Xa Rồi

--------XA RỒI---------

Nhớ ngày cất bước ra đi.
Ta mang một mối sầu bi trong lòng.
Bởi vì " Quốc biến gia vong ".
Nên ta đành phải cam lòng xa quê.

Xót xa trăm mối ê chề.
Nghĩ đến mà lại tái tê trong lòng.
Người ơi ! Có biết cho không?
Ta đây nhớ mãi cánh đồng bao la.

Có đàn Cò trắng bay qua.
Trâu về chuồng cũ xa xa mờ dần.
Nắng chiều tắt hẳn ngoài sân.
Nông dân gánh lúa nhanh chân quay về.

Đôi chân bước nhịp bờ đê.
Miệng thì huýt sáo xang xề xề xang.
" Ai ơi ! đừng bỏ ruộng hoang "
" Bao nhiêu tất đất tất vàng bấy nhiêu ".

Ca dao nghe đến buồn hiu.
Vàng đâu không thấy? bấy nhiêu nhọc nhằn....

--------Hồng Sang---------

MGĐ1034- Nỗi Lòng

--------NỖI LÒNG ------------

Nỗi lòng
của kẻ tha Hương.
Nỗi lòng
con gái còn thương Mẹ già.
Nỗi lòng
người vợ xót xa.
Nỗi lòng của chị bôn ba dặm trường.
Nỗi lòng
nhớ bạn muôn phương.
Nỗi lòng
người Mẹ mến thương con mình.
Nỗi lòng
bà nhớ cháu xinh.
Nỗi lòng
phận bạc...thương mình truân chuyên....

--------------Hồng Sang------------

MGĐ2023- Chiều Vắng


Photobucket

MGĐ2022- Men Rượu Tình Say


Photobucket

MGĐ3044- Sương Mù

Sương Mù

Sương mù trên đỉnh non cao
Nhắc ta nhớ lại trời vào lập Đông
Cái lạnh tê tái cõi lòng
Bao năm xa xứ bềnh bồng lênh đênh.

Bao mùa Đông đến khó quên
Bao mùa cách biệt buồn tênh phận mình
Hoàng hôn chiều xám lung linh
Mù giăng sương khói tim mình quặn đau...

-Hồng Sang-

TÌNH MỜ SƯƠNG.

Thành đô khi gặp sương mù
Khác chi rừng thẳm âm u nỗi sầu
Người ngồi mắt thắp đêm thâu
Lửa tim soi bóng...Nát nhàu mùa đông.

Hỏi người còn nhớ tôi không
Mùa thu sương trải tấm lòng chở che
Tình trao thơ dại vụng về
Chẳng ai biết được ta thề bên nhau.

Người ngồi thả bóng rừng sâu
Đợi chân hoàng tử bước mau vỗ về
Ước gì tới được bến mê
Để tôi đưa đón người về trong sương...

TAM MÃ

Hồng Sang...Chúc vui nhìu hén...

Gặp nhau đây , nửa dặm đường
Mai , em loài ngựa ngàn phương độc hành
Qua rồi cái thuở xuân xanh
Đợi chờ hoàng tử thâu canh mỏi mòn...

"Còn trời còn nước còn non"
Còn cây đa cũ , héo hon con đò
Sương chiều lòng lạnh co ro
Hỡi ơi...hoàng tử vòng vo...phương nào ?

Hồng Sang

Xin góp bài thơ

Lạnh đông

Sương mờ gió hú đồi cao
Lạnh lòng cô lữ ngày vào lập đông
Nhìn về quê nhớ mênh mông
Lại thêm đông nữa mình không trở về

Nhiều năm lìa xứ buồn ghê
Se se bấc lạnh não nề lứa đôi
Em xa tình rủ phương trời
Gió lùa sương phủ nặng đời ảo hư

Bao giờ hết khổ tương tư
Yêu nhau ghép lại cánh thư thiệp hồng
Để trời tan lạnh mùa đông
Quê tình sum họp cho lòng được vui

Thanh Huy


Gặp nhau đây , tặng nụ cười
Để cho má thắm làn môi thêm hồng
Người đầu sông , kẻ cuối sông
Mến nhau chỉ một tấm lòng mà thôi.

Ờ đây cách trở xa xôi
Nhớ về chốn cũ mù khơi quê mình
Có dòng sông , có mái Đình
"Đình bao nhiêu ngói thương mình long đong"

Xa rồi...cách trở núi sông
Nay nhìn tuyết đổ mênh mông ngập trời
Có chăng lòng những bồi hồi
Ngẫm mình cô lẻ...bên đời quạnh hiu...

Trời Đông lạnh , gió thổi nhiều
Khiến người cô lữ buồn thiu chiều tà
Ở đây xứ lạ quê xa
Đình đâu , ta ngã nón mà đợi trông...

Hồng Sang

MGĐ3043- Nỗi Nhớ Mùa Đông

=Nỗi Nhớ Mùa Đông=

Hôm nay đã lạnh lắm rồi
Chim không rời tổ khung trời vắng tanh
Xung quanh đã hết màu xanh
Cây khô trụi lá đưa cành chơ vơ.

Lá vàng theo gió phất phơ
Rụng rơi trên cỏ phủ mờ lối đi
Nghe như giòng lệ hoen mi
Đưa tay ta níu ta ghì thời gian.

Bao năm ôi những bẽ bàng
Bao năm đã lạc cung đàn dấu yêu
Ta buồn thơ thẫn đăm chiêu
Đành thôi ôm trọn thật nhiều bâng khuâng...

Hồng Sang
NGƯỜI...ƠI...

Chuyện xưa giờ đã xa xăm
Trái tim sao vẫn đỏ hồng má môi
Xuân mang tiếc nuối đi rồi
Đông gom thương nhớ góc đời lệ sa...

Từ ngày mộng cách tình xa
Thu bao nhiêu nhớ lá hoa đắp mồ
Để đông héo úa tàn khô
Từng đêm đợi lửa...Soi mồ đêm hoang.

Xin người cố giữ dung nhan
Học theo bóng Nguyệt dẫu tàn không phai
Mùa đông tuyết lạnh đêm dài
Chờ xuân gõ cửa...Nắng mai lại về.

Người ơi...Héo úa cơn mê
Để ngăn tim thắm tràn trề lời yêu
Câu thơ đâu phải cánh diều
Lỏng dây diều đứt...Thơ Yêu chẳng mờ...

TAM MÃ

CHÚC hỒNG SANG NO EN VUI NÈ...

GIÁNG SINH NHỚ NGƯỜI...

Người đi nơi đầu tuyết
Tôi chờ cuối đường trăng
Khi buồn mở cửa sổ
Gọi gió trao tiếng lòng...

Người ở vùng đất thánh
Tôi sống chốn phật lành
Hai nơi đều có đạo
Cuộc đời đỡ mong manh...

Trông lên trời tuyết trắng
Người có nhớ mây chiều?
Nghoảng nhìn vầng trăng lạnh
Tôi thương người bao nhiêu?

Giáng sinh vào buổi chiều
Quê nhà đêm về trước
Người với tôi mong ước
Lời nguyện cầu thiêng liêng...

Vui buồn chẳng dấu riêng
Tôi hiền nơi đất phật
Người ngoan nơi đất thánh
Sẻ chia dẫu cách miền.

Người đợi nơi tuyết trắng
Giáng sinh sắp đến chào
Tôi chờ nơi đất mẹ
Lá sen... Giọt sương chao.

TAM MÃ

GIÁNG SINH CHÚC "NGƯỜI TA" CÓ NHIỀU MỘNG ƯỚC THÀNH HIỆN THỰC VÀ CÓ CUỘC SỐNG AN LÀNH TRONG BÀN TAY CỦA CHÚA

MGĐ1033- Làng Tôi

Làng Tôi

Ai về cho nhắn đôi câu
Hai bên phố nhỏ ưu sầu điều hiu
Làng tôi buồn lắm...những chiều
Họp chợ thưa thớt dân nghèo lầm than...

Xa xa ở tận đầu làng
Mái Đình xưa cũ thời gian phai màu
Tôi xa đi đã bấy lâu
Bỏ quên đồng ruộng , ao sâu lặng lờ...

Những mương nước chảy nên thơ
Em tôi giặt áo bên bờ mương trong
Trưa Hè oi ức gió nồng
Con chim Sáo nhỏ vẫy cong đuôi chào...

Cuối vườn bên cạnh bờ ao
Một đàn vịt trắng phau phau tìm mồi
Kế vườn cạnh giậu mồng tơi
Mái hiên chiếc võng Mẹ ngồi ru con...

Nhớ quê lòng nhớ héo hon
Thời gian trôi mãi hao mòn xác thân...

Hồng Sang

MGĐ1032- Thương Tiếc Lê Vũ Cầu

Thương Tiếc Lê Vũ Cầu

Khóc anh với tuổi 53
là cùng họ như là tình thân
vân mây phủ tần ngần
Cầu mong anh được muôn phần an ngơi
Về nơi chốn ấy ...xa rồi...
Với hồi chuông Thánh ru hời hồn anh
Cát xa trắng xóa vây quanh
Bụi hồng vùi lấp mộng lành từ đây...

Hồng Sang

MGĐ1031- Các Đoạn Ngắn

Cảm
Bát ngát trên triền đồi cao
Loãng tan trong gió sầu sầu trong tim
Đâu rồi không một cánh chim
Cành Thông hiu hắt đứng im không lời
Cúi đầu ta khấn đất trời
Nhìn lên ta thấy sao trời thênh thang...
Hồng Sang
Con sông sóng cuộn về xa
Đừng chia thêm nữa ngã ba cuộc đời
Đêm qua sương vẫn mù khơi
Sáng nay thức dậy trời phơi phới hồng...


Thấy mây trắng lượn một vòng
Rồi tan như chuyện có , không nhân tình
Thu về có lẽ ai quên
Mặc cho cỏ khóc bên thềm đá xanh...


Lá thì hết muốn nhìn lên
Dòng nước cứ chảy mà mình đứng yên
Thu về nghe nhói trong tim
Nước trôi lờ lững im lìm thật sao...
Tình chưa nói hết câu nào
Người đây kẻ đó chờ nhau cuối đời
Âm thầm lòng nhủ ...quên thôi
Lỡ ta mang kiếp là người lãng du...

Lãng du giữa đám sương mù
Mới hay trời đã vào thu hỗm rày
Lang thang lòng mãi rứt rai
Yêu người đành phải đêm ngày nhớ nhung.

7_ù VDN

Trầu không suy nghĩ cạn cùng
Yêu baxide , khổ lung đây nà
7_ù ui... những chiều tà
Nhìn qua ô cửa...Trầu đà héo hon...

5 Trầu HS
Nhìn 5_Trầu vẫn còn son
Mà baxiđế không còn đến thăm
Tim HưKhông đã lỡ lầm
Mang hình bóng "ấy" âm thầm nhớ nhung.
HưKhông
Hư Không có thiệt tình hun ?
Iêu Trầu không tỏ , (để)nhớ nhung âm thầm
Nhà Trầu ở quá xa xăm
Đông về tuyết phủ lạnh căm cõi lòng...
5 Trầu HS

MGĐ1030- Chiều


Chiều

Bóng chiều đã khuất bên sông
Một người đứng lặng cõi lòng nát tan
Đã bao năm sống ngỡ ngàng
Hồn thơ lạc lõng võ vàng xuân xanh...

Ngày xưa liễu rũ buông mành
Ngày nay dĩ vãng hóa thành thương đau
Bước đi một bước đã sầu
Soi gương đã thấy nếp nhầu thời gian...

Thương ta duyên kiếp bẽ bàng
Ngày dài chiếc bóng chứa chan lệ sầu
Nơi đất khách , chốn gian đầu
Cho ta gởi gấm nỗi sầu vào thơ...

Hồng Sang

MGĐ3042- Thăng Hoa-Nếp Nhăn

THĂNG HOA

EM ƠI ! ĐỪNG VỘI NGỠ NGÀNG
CHÚT TÌNH HƯ ẢO MUỘN MÀNG...VẪN HƠN
TRĂM NĂM MẶC NỖI CÔ ĐƠN
CÙNG NHAU CHIA SẺ MUỘN PHIỀN SẼ QUA
VẠN VẬT CÒN BIẾT HOAN CA
CỚ SAO GIỮ LẠI" RIÊNG TA NỖI BUỒN” {Ý thơ hongsang}
GIỌT TÌNH XIN MÃI NGẬP TUÔN
HỒN THƠ ĐẦY KÍN “ SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG “ {ý thơ NGUYÊN ĐỖ}
HƯ KHÔNG NỞ ĐÓA VÔ THƯỜNG
THĂNG HOA CẤT CÁNH TỎA HƯƠNG LƯNG TRỜI
CHỈ CẦN CÓ MỖI EM THÔI
LÀ TÔI VUI TRỌN QUÃNG ĐỜI TRẦN GIAN


vithong

CÁM ƠN ! NÓI NHỎ NGHEN CHÀNG
ĐỂ CHO TAY VUỐT XUÔI LÀN TÓC THƠM
EM VỀ TRONG MỘT VÒNG ÔM
CÁI TAY SIẾT CHẶT CÁI HÔN MẶN NỒNG
TIẾNG CƯỜI TRÊN NHÁNH SẦU ĐÔNG
LOÃNG TAN TRONG GIÓ BỀNH BỒNG VỚI MÂY
EM VỀ ĐÂY ! ĐÃ VỀ ĐÂY
CÁM ƠN MƯA NẮNG NHỮNG NGÀY XÓT XA
BAO NĂM , TUỔI VẪN KHÔNG GIÀ
YÊU NHAU TRẺ MÃI NHƯ LÀ ĐÔI MƯƠI
EM VỀ ĐÂY , NHẸ NHÀNG THÔI
ÁO NHĂN MẤY NẾP CŨNG RỒI CHIÊM BAO
HÌNH NHƯ NƯỚC MẮT EM TRÀO
KHI VUI CÓ CHÚT NGHẸN NGÀO CŨNG HAY
NÓI GÌ ANH NHỈ ! HÔM NAY
CÁI HÔN THA THIẾT TỎ BÀY TÂM TƯ...


Hồng Sang


Đời này có nghĩa gì đâu
"Gởi hương cho gió"
bút sầu tay nghiêng
Bao năm phong kín ưu phiền
Bao năm uất hận
theo miền chiêm bao
Bao năm quên khuấy cánh đào
Hiên tây lơ lững đón chào gió xuân
Bao năm lòng vẫn chưa từng
Về qua xứ mộng , ghé rừng thiên thai
Bao năm quên hẳn hình hài
Soi gương bỗng thấy một vài nếp nhăn...

hs


NẾP NHĂN

Chỉ là dấu vết thời gian
Dung nhan xếp lại nếp hằn suy tư
Một đời thả bước lãng du
Tìm vui trong kiếp ngục tù trăm năm
Rồi ôm gối mộng âm thầm
Cô đơn phủ kín chỗ nằm từng đêm
Chạnh lòng tiếng gió ru êm
Nghe như hơi thở buồn thêm nỗi buồn

vithong

Nằm nghe từng giọt sương tuôn
Xuân đời đã lật qua khuôn mộng vàng
Tuổi đời đã hết dọc ngang
Có chăng , bến đợi đò sang cuối ngày
Quê người thêm một xuân đây
Ngôn ngữ sường sượng , rượu tây ngại ngùng
Đời này...có cũng như không
Âm thầm từng bước chiều Đông xứ người...

Hồng Sang

MGĐ3041- Thu Về

THU VỀ

Thu về mang theo lá vàng rơi
Gió heo may lạnh tím cuộc đời
Mưa Thu tí tách tàn canh vắng
Tình Thu đã chết....Hồn chơi vơi.

Thu đến...Thu đi... đã bao lần
Lá vàng rơi rụng theo dấu chân
Cô đơn khắc khoải sầu vời vợi
Thu về chợt thấy buồn bâng khuâng.

Đi tìm lãng quên qua tình thơ
Biết rằng ảo mộng duyên tình hờ
Cố ru giấc ngủ tròn mộng đẹp
Đến khi chợt tỉnh...tình bơ vơ...

-NS-

- Lâu rồi không sang thăm cũng thấy nhớ, hôm nay Thu về
NS xin gửi bài thơ này chúc HS sáng tác nhiều thơ hay.
Mến chào

Thu về có lẽ hôm qua
Sáng nay thức dậy thấy hoa nở đều
Sương mù cũng nỡ bay theo
Trong cơn gió thoãng hiu hiu đủ buồn.

Thu về có lẽ trên non
Sáng nay thức dậy trời phơn phớt hồng
Thấy mây trắng lượn một vòng
Rồi tan như chuyện có , không nhân tình...

Thu về có lẽ ai quên
Mặc cho cỏ khóc bên thềm đá xanh
Lá thì hết muốn nhìn lên
Mà mây không ngả sao mình đứng im...

Thu về nghe nhói trong tim
Hình như những tiếng im lìm muốn reo
Thu mai nối tiếp Thu chiều
Dài thôi những buổi đăm chiêu nhìn trời...

Hồng Sang

THU NHỚ

Heo may về mang theo nỗi nhớ
Nhớ đường xưa vàng lá me bay
Bóng chung đôi dìu bước mỗi ngày
Đưa đón nhau khi trường tan học.

Lá me vàng bám đầy mái tóc
Em vui cười sánh bước bên anh
Tung tăng như chim sáo chuyền cành
Tà áo dài phất phơ tha thướt.

Ngẩn mặt nhìn hàng me xanh mướt
Xoè tay đón từng chiếc lá rơi
Nắng thu vàng soi bóng rạng ngời
Thơ ngây quá !.. Hồn anh xao động.

Đời lính chiến cuốn trôi cuộc sống
Mấy lần thu trở lại đường xưa
Lá vẫn rơi gợi nhớ sao vừa
Người em nhỏ về đâu vắng bóng...

-NS-


- Bài thơ này NS đã được nhạc sĩ Hàn sĩ Nguyên phổ nhạc
rất tiếc NS không biết Copy để tặng HS, nó ở trang thơ nhà
trang 45 nếu HS muốn nghe thì sang đấy nhé. Chúc HS vui
và sáng tác nhiều thơ hay. Mến

BƠ VƠ

Tình yêu là mộng là mơ
Đến khi chợt tỉnh
bơ vơ một mình
Đêm buồn đối bóng lặng thinh
Chập chờn ảo ảnh
ngở hình bóng ai
Chai rượu khô cạn lăn quay
Gói thuốc bẹp dúm...
đêm dài chưa tan
Nữa say nữa tỉnh mơ màng
Lá rơi xào xạt
ngở nàng tìm thăm
Nữa vòng trái đất xa xăm
Lời xưa hứa hẹn
ngàn năm vẫn chờ
Tan rồi cả một giấc mơ
Gát buồn đối bóng
làm thơ sầu đời...

-NS-

Nói sao cay đắng những lời
Đôi ta như cánh chim trời tung bay
Tình em tất cả là mây
Là trăng , là gió , là cây , là rừng

Bởi thân hồ hải phong trần
Lấy thơ may áo lịm dần ước mơ
Cho anh tròn một kiếp thơ
Và em một kiếp mơ hồ lãng du...

Bao nhiêu năm vẫn mịt mù
Bao nhiêu năm vẫn phiêu lưu xứ người
Đêm đêm một bóng thẫn thờ
Thân tằm ngõ lạnh bến chờ tuyết rơi...

Hồng Sang

Nói chi buồn lắm người ơi
Khối tình mang nặng
cả đời không quên
Mai này mộ đá đề tên
Làm mây làm gió
lênh đênh giữa trời
Mùa đông làm tuyết nhẹ rơi
Bám vào khoé mắt...
cho vơi nỗi sầu...

-NS-

Đời này có nghĩa gì đâu
"Gởi hương cho gió"
bút sầu tay nghiêng
Bao năm phong kín ưu phiền
Bao năm uất hận
theo miền chiêm bao
Bao năm quên khuấy cánh đào
Hiên tây lơ lững đón chào gió xuân
Bao năm lòng vẫn chưa từng
Về qua xứ mộng , ghé rừng thiên thai
Bao năm quên hẳn hình hài
Soi gương bỗng thấy một vài nếp nhăn...

hs