Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010

Nghe hai bạn kể cũng buồn
Tôi người xa xứ cũng luôn nhớ nhà
Quê tôi là ở Biên Hoà
Có vườn Bưởi ngọt đậm đà tình quê

Người ơi!Ai đó có về
Cho tôi nhắn gửi làng quê đôi lời
Từ ngày cách biệt xa xôi
Hoa Bằng Lăng tím còn rơi ven đường

Nơi này tôi ở nhiều sương
Mùa đông lắm tuyết phủ đường khó đi
Là miền Tây Bắc Hoa Kỳ
IDAHO chính hiệu xứ nì...khoai tây
Hồng Sang




Đồng cảnh

Thì ra Sang giống Giang đây
Tha hương đất khách tuyết bay trắng trời
Đông Âu,Giang ở lâu rồi
Hai mươi năm chẵn...hết thời thanh xuân...
Quê Việt ở cạnh làng Vân
Thuộc vùng Kinh Bắc...Sang lần nào nghe...?
Ngày Xuân khách thập phương về
Hội Lim ,quan họ là quê của mình...
Cây đa,bến nước ,sân đình
Xa rồi mới thấm nghĩa tình quê hương
Bao năm lưu lạc tha hương
Dẫu mình xa cách vẫn thương nhớ nhà...
Cám ơn HS ghé qua và lưu bút tặng TG nhé.Chúc HS luôn có nhiều niềm vui để cảm xúc thơ luôn tràn đấy nhé.Thân ái.TG
Thương Giang
Bắc , Nam cũng một quê nhà
Từ Nam ra Bắc đường xa dặm ngàn
Lúc nhỏ Sang sống cơ hàn
Biên Hòa , bán Bưởi có hàng trái cây.
Tặng Giang một tấm hình này
người con gái Bắc , xem hay không nào
Quần thâm và cái yếm đào
Khăn nhung , tay vịn nón Thao kia tề...
"Người ơi...người ở...đừng về"
hs


=Doi vuong kho luy

= Đời Vương Khổ Lụy=



Rưng rưng bấm mấy cung đàn
Đời vương khổ lụy trái ngang não nề
Hồn chìm chín khúc sông mê
Biết đâu là nẻo đi , về hư vô...

Đá mòn , dòng lệ cạn khô
Chừng nghe thác lũ ồ ồ đang reo
Lòng người chìm giữa biển eo
Đăm chiêu ta cũng khóc theo dòng đời...

Tóc mây ngày trước đâu rồi
Gian truân , khổ lụy , một đời vẫn trôi
Xin gởi gió núi ngàn khơi
Lãng du ai ngỡ một đời lãng du...

Tự mình mình hát mình ru
À ơi ! cố vén mây mù trong sương
Khói mù lấp kín tứ phương
Giống như màu tóc màu sương chiều chiều...

hongsang