Quote Originally Posted by THANHLOAN View Post




Chị Trầu ơi,vắng chị 2 tuần vì PC của chị nó ăn vạ mà ai cũng thăm hỏi chị Trầu sao lâu quá không thấy vào diễn đàn,bây giờ chị về VN những 8 tuần lận,ôi thôi lâu quá .Vậy là chị Trầu có cơ hội thăm lại gia đình bao năm xa cách.Thanh Loan chúc chị Trầu gặp nhiều vui vẻ trong chuyến đi xa này.Thương chị Trầu


Cám ơn THANHLOAN thiệt nhiều ...

Sáng nay còn đang "nướng" trên giường thì phone đã reo vang :
- Quại ui Quại ...thức chưa ? Mẹ nói Quại chuẩn bị Mẹ con đến rước Quại đi đến nhà Bà Quại nuôi ăn Noel ....
Tui vội trả lời lựa nhựa :
- Quại hổng đi ...Quại nhức đầu quá ....

Rồi đến cú phone lần thứ 2 :
- Mẹ ...thức chưa ? con lên chở Mẹ đến Nhà Thờ nha . Ông Mục Sư mời đó .
Và tui cũng từ chối ngay .
- Thôi ...không đi đâu ...đến đó ồn quá ....Mẹ không thích ...
- Trời ...còn tuần nữa dề VN rùi ...đến từ giã mà ....
- Hứ ! ....đi chơi rùi dìa chứ bộ đi ...luôn sao mà bày đặt từ dứ giã ....
(Thiệt ra là muốn "trốn" chúng 1 buổi , vì nguyên cả tuần lao nhao mãi tui cũng "ngán" gần chết)



Sáng nay khi các con rời nhà , còn lại một mình tui cứ lanh quanh lanh quanh dư tay dư chơn không biết làm gì , nhìn ra ngoài sân thấy những đám tuyết rơi hôm trước còn đọng lại , cố đi tìm cái xúc tuyết mà chẳng thấy đâu cả ( có một chút bực bội trong lòng) vội lấy cái xúc rác ngồi mà xúc theo lối đi ra xe đấy cũng là một cách để giết thời gian , cái ông láng giềng nhà kế bên đang lái xe đi tới , thấy tui ngồi xúc , ngừng xe và lui trở về , thoáng sau ông bước đến bên tui tay cầm cây xúc tuyết và bảo :
- Tôi nghĩ là tôi không lấy lại , bà cứ để mà dùng .
Tui vội đứng lên nhận cây xúc tuyết và nói .
- Cảm ơn ...cảm ơn ông vô cùng ...nhà tui cũng có 2 cái ...nhưng con trai tui nó để trên xe cả , vì nó sợ Mẹ nó "ngứa mắt" ra xúc dễ bị té nên nó đã giấu đi , cám ơn ông một lần nữa .
Ông đưa tay vỗ vỗ vào vai tui và cười cười .
- Gia đình bà dọn vào đây đã 3 năm , nay mới được hân hạnh quen biết bà ...bà là người Việt Nam ?
- Dạ ...đúng ...
Láng giềng 2 bên nhà tui , phía bên tay trái là 2 vợ chồng người Mỹ , họ tuổi tác cở bằng tui là cái ông cho tui cây xúc tuyết , còn phía bên tay mặt là đôi vợ chồng người Philippine trẻ , trước mặt nhà tui là chồng người Mễ vợ là Mỹ ...gặp nhau chỉ là say hi ....







Thiệt ra cuộc sống hiện tại của tui cũng buồn và chán lắm ...sáng mở mắt ra là "bị" 2 cô cháu "quậy" đến "ná thở" luôn , với cái tuổi 1 & 2 này thì điên đầu với chúng . Sandy hơn 2 tuổi rùi nên hỏi suốt ngày , hỏi không biết mệt , hỏi đến bà Quại "ngọng" luôn :
- Bà Quại ...con gì dzậy ?
- Con Mèo ...
- Con Mèo màu gì ?
- Màu chen (đen)
- Của ai ?
- Của chủ nó ...
-Chủ nó là ai ?
- Chủ nó ở kế bên nhà ...
-Nhà nào ?
Tức quá ...tui quạo nên trả lời hơi dzô dziên :
- Nhà bà Nội mày ...
- Sao Quại nói mày ? Quại hổn quá ....Quại không được nói mày nhen , Quại là người xấu đó ...
Vì từ các cháu tui đã cấm không cho xưng hô mày tao , nên từ lớn đến nhỏ chỉ gọi nhau bằng anh chị và xưng tên mà thôi ....


Tuyết đang rơi nhẹ


Gia Gia & Tuyết






Thứ đến là Gia Gia cháu nội chỉ nói được tiếng một , mà phá như con trai , 3 ngày trước nó té một cái tét đầu luôn , máu ra lênh láng mà đâu dám báo với Ba Mẹ nó , vì sợ thằng con trai Út nóng ruột ...chờ đến chiều chúng sắp dìa nên tui phải lựa lời (khổ thân chưa ! giữ "phi" mà còn ái ngại nà chòi)
- Quân hả ? Má nè ....ồ ...bà Nội hư quá ...để Gia Gia té chảy máu rùi ...nhưng hong sao ...Má canh từ trưa đến giờ không thấy nó sốt nên Má cũng mừng .
- Ồ dzậy à ...con này lỳ hết biết luôn ...kệ ..."Té đau mau lớn"

Có phải cháu nội "phá" hơn cháu ngoại không ? câu này chắc trật lất ...
Nói đến đây nhắc tui nhớ lại 2 thằng cháu nội Mỹ . Lúc trước tui có nuôi 2 hồ cá kiểng , đã hết thức ăn của cá tui phone và nói dứ thằng con trai :
- Quốc ! trước khi đến đây con ghé mua cho Má một hủ thức ăn cho cá nhen .
Khi vào tiệm cá chúng thấy ếch nhỏ đòi mua , Cha chìu con nên mua cho mỗi đứa 2 con bỏ trong bao nylon mang về ....
Về đến nhà chúng trút ra ly ....ếch nhảy ...chúng khum xuống chụp lại , nước đổ ra thảm ...ướt mem ...ly cạn nước ..chúng lại đổ thêm ...rùi ếch lại nhảy ra ...chúng lại khum xuống chụp ....cứ thế ...chúng làm đến những 4-5 tập ...tức quá ...

=Nhớ Cháu=

Hôm qua có "khách" đến nhà
Hỏi ra mới biết chẳng bà con chi
"Khách" gì mà phá quá đi
Một thằng họ Đổ hai thì Mỹ lai
Ôi thôi quậy phá suốt ngày
Phòng bên , phòng kế họ bày tùm lum
Lại còn la hét um sùm
Bỗng bà nội giận bảo rằng - êm ngay
Bà lại nhăn mặt nhíu mày
"Quiet - you chẳng benice chút nào"
Nhà trên . nhà dưới , nhà sau
Đâu đâu cũng có khăn lau ướt mèm
Họ chơi nước ,nhà ..tèm lem
Bỗng thằng Mỹ nhỏ kêu rằng "sorry"
Grandma giận dữ quay đi
Hai thằng lên tiếng "sorry" bà già
Grandma , I love you Grandma
Thôi thì đừng giận , giận mà làm chi
Sometime nghĩ cũng thấy kỳ
Cháu mình mình nhớ nó về mình vui
Chiều nay đứng ngóng bùi ngùi
Xe lăn máy nổ khói mù tung xa
"Bye Grandma , miss Grandma"
Mắt già ngấn lệ nhạt nhoà thương yêu ...