Sài gòn – phương Bắc cách xa
Tình xưa giờ đã nhạt nhòa khói sương
Chỉ đọng một thoáng dư hương
Mỗi người tìm chọn con đường mà đi
Người ơi !..gợi lại mà chi
Biết bao kỷ niệm…còn gì nữa đâu
Còn chăng một mối tình sầu
Lạnh lùng người bước qua cầu sang sông
Phương Bắc tuyết lạnh mùa đông
Vòng tay hạnh phúc…nên lòng ấm êm
Bên này mưa gió nửa đêm
Nhớ thương dĩ vãng…càng thêm đau lòng
Biết rằng tình ảo hư không
Như mây gió thoảng mênh mông trên trời
Sài gòn đâu thấy tuyết rơi
Sao tim lạnh buốt…vì đời cô đơn…
-Nhân Sơn-
Nói chi lời lẽ dỗi hờn
Tiếc thương chi nữa thêm buồn trớ trêu
Sương mờ bóng ngã đìu hiu
Tìm nhau lạc lối cánh diều lao đao
Hoa gầy hé nụ chiêm bao
Gió lay lắt khẽ động đào hoa rơi
Xa rồi...rũ áo mù khơi
Mặc cho cỏ khóc bên đời quạnh hiu...
-Hồng Sang-
Khói thuốc bay...
Dòng sông ... con sóng vô tình quá ...
Xuôi ngược về đâu một chuyến đò...?
Bên sông người khách châm điếu thuốc...
Đốt cuộc đời... trên ngón tay buồn xo...!!!
Chiếc lá từ đâu ..rụng xuống đời...
Âm vang nhỏ nhẹ ..như làn hơi.
Dĩ vãng đi về trong khói thuốc....
Âm thầm ....như một nỗi buồn rơi...!!!
Từng ngón tay vàng khói thuốc bay...
Phong kín một cuộc tình đắm say.
Con chim ..cánh rộng ân ái mỏng...
Theo gió ngàn ... theo gió ngàn bay...!!!
Tôi đốt cuôc đời tôi ...võ vàng.
Bên dòng sông vắng chiếc đò ngang.
Khói thuốc ... hay sương mù giăng kín...
Người khách ...ngày nào vẫn chưa sang...!!!
Đằng Phương
*** Chúc HS ngày 8 tháng 3 vui tươi và nhận hoa nè..
Anh tặng em đóa Hồng
Lung linh trong nắng sớm
Có phải tình đang chớm ?
Cành Hồng xinh thêm xinh...
Tặng , sao anh lấy lại ?
Cho hồn em miên man
Những bài thơ viết vội
Pha lẫn....chút rộn ràng...
Hồng Sang
***
Chỉ là một chút rụt rè
Sợ ai không nhận... lại se sắt buồn
Tay trao chân tính bài chuồn...
Đưa ra lấy lại...ai buồn hơn ai...?
Đằng Phương
Hỏi lòng...
Ngó lên..trời thấy trăng sao.
Hỏi lòng mình có dạt dào mênh mông?
Dưới trần sống với núi sông
Sao lòng mình lại...bềnh bồng..nổi trôi...?
Phải chăng trời đất chia đôi...
Nên người cũng phải xa xôi với người...?
Đằng Phương
Chắp tay khấn nguyện đôi lời
Đèn trời soi sáng , mảnh đời tối tăm
Chưa bao giờ thấy trăng rằm
Nên thân con Sáo lệ thầm tuôn rơi...
Gặp nhau đây ở xứ người
Có vui cũng nửa nụ cười mà thôi...
Hồng Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét