-----KHÓC EM-------
Từ đây một cổ áo quan.
Từ đây một nắm đất vàng lấp chôn.
Đau thương ở lại dương trần.
Cha Mẹ Anh Chị lệ tràn đôi mi.
Đời phù du biết đâu là ảo ảnh.
Sống giờ đây ai biết được ngày sau.
Mới hôm nào còn nói những ngọt ngào.
Giờ đã thiếp ngàn thu nơi đáy mộ.
Giọng côn trùng từ xa xa vọng lại.
Cứ tưởng rằng tiếng thét của hồn oan.
Về trần gian tiếp lại kiếp sống thừa.
Vì tuổi trẻ chưa thõa lòng tuổi trẻ....
khóc em, Thanh Minh 1972.
----------------oOo-------------
---KHÓC EM CHỒNG --------
Tử Trận : Bồng Sơn ------
Đỗ Đình Thơm ! ôi Đỗ Đình Thơm.
Thêm một đứa em lánh cõi trần.
Bồng Sơn đất khách chim ngừng cánh.
Quê Mẹ xây thêm một mộ phần.
Xếp bút nghiên vui kiếp gió sương.
Ngày đêm nung nấu chí cang cường.
Nghe tin em mất chị ngơ ngác.
Ai nỡ gieo chi nỗi đoạn trường.
Ba giờ đêm giặc bổng xua quân.
Lúc thế gian đang hưởng giấc nồng.
Loạt đạn đầu tiên lìa khỏi súng.
Em đi bỏ lỡ cả mùa Xuân.
Gia tài của Mẹ tròn năm ngón.
Đỗ Hòa Quy là phận quần thoa.
Đình Cúc - Út Chi...còn quá nhỏ.
Anh Quế áo chiến vẫn xông pha.
Lệ Mẹ chẳng còn để khóc con.
Gọi tên trong tiếng nất hao mòn.
Công ơn dưỡng dục chưa đền đáp.
Vội vã về làm bạn núi non.
Hốc Môn ngày nao khi giã biệt.
Chén đưa , chén tiễn rượu say mèm.
Hẹn mai đây sẽ về sum họp.
Ngày về lại thêm chiếc áo quan.
Cờ vàng phủ kín xác thân trai.
Trả lại ngàn năm chí miệt mài.
Chị cứ u buồn ngồi bó gối.
Đình Thơm em hỡi hảy ngủ say....
tháng 4 năm 1972.
--------Hồng Sang-----------
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét