Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

MGĐ2030- Gợi Nhớ

-------GỢI NHỚ --------

Xứ tuyết bây giờ đà hết lạnh.
Nhưng lòng tôi mãi lạnh đơn côi.
Chiều Hạ buồn lòng cứ mãi bồi hồi.
Con nhạn lẻ - lạc bầy trong nắng gió.

Cứ mãi nhớ Quê Hương từ dạo đó.
Chiều tan trường tà áo trắng tung bay.
Cánh Phượng Hồng rực rở rớt bờ vai.
Sân trường cũ khua vang từng tiếng guốc.

Kỷ niệm xưa , lối đi - về quen thuộc.
Con đường dài đầy những lá me bay.
Kỷ niệm xưa...ôi ! kỷ niệm đong đầy.
Thương nhớ quá mùa xưa năm ấy.

Rồi Quê Hương bừng lên cơn binh lửa.
Giã từ trường , và áo trắng thơ ngây.
Xa góc Phượng khô khô gầy đứng lặng.
Còn đâu đây...ôi ! bốn bức tường vôi.

Một chiều kia tiếng súng nổ liên hồi.
Từng bóng ngã ngã dài theo con lộ.
Màu áo trắng pha cùng màu máu đỏ.
Máu học trò...hay máu của Quê tôi...

Quê Hương ơi ! nay đã xa lắm rồi.
Một vết khắc khó mờ phai trong ký ức.......

-----------Hồng Sang----------


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét