-------GỢI NHỚ --------
Xứ tuyết bây giờ đà hết lạnh.
Nhưng lòng tôi mãi lạnh đơn côi.
Chiều Hạ buồn lòng cứ mãi bồi hồi.
Con nhạn lẻ - lạc bầy trong nắng gió.
Cứ mãi nhớ Quê Hương từ dạo đó.
Chiều tan trường tà áo trắng tung bay.
Cánh Phượng Hồng rực rở rớt bờ vai.
Sân trường cũ khua vang từng tiếng guốc.
Kỷ niệm xưa , lối đi - về quen thuộc.
Con đường dài đầy những lá me bay.
Kỷ niệm xưa...ôi ! kỷ niệm đong đầy.
Thương nhớ quá mùa Hè xưa năm ấy.
Rồi Quê Hương bừng lên cơn binh lửa.
Giã từ trường , và áo trắng thơ ngây.
Xa góc Phượng khô khô gầy đứng lặng.
Còn đâu đây...ôi ! bốn bức tường vôi.
Một chiều kia tiếng súng nổ liên hồi.
Từng bóng ngã ngã dài theo con lộ.
Màu áo trắng pha cùng màu máu đỏ.
Máu học trò...hay máu của Quê tôi...
Quê Hương ơi ! nay đã xa lắm rồi.
Một vết khắc khó mờ phai trong ký ức.......
-----------Hồng Sang----------
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét