Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

MGĐ3037- Liên Khúc 2

Ta nuôi con dế khóc đêm
Đêm về nó khóc bên thềm dấu xưa...

Ta nuôi con ếch trời mưa
Đêm về nó cũng nhìn mưa kêu buồn...

Ta nuôi mấy con chuồn chuồn
Khi vui nó đậu khi buồn nó bay...
Yêu nhau dù có đắng cay
Cánh chuồn rong ruỗi đắm say thuyền tình
HS

Ta mơ...mơ một bàn tay
Dìu nhau trong những tháng ngày đơn côi...
Ôi...xa xôi quá...xa xôi...

Xa xôi thì bắc cầu Kiều
Cho duyên thắm nụ cho diều du không
Cho môi ai thắm cánh Hồng
Cho hồn quân tử bềnh bồng mộng xanh

Liễu xanh
Đường tình lắm nẻo vòng quanh
Tay cầm, tay nắm cũng thành xa xôi
Có khi ở tận chân trời
Mà nghe ấm áp như thời kề bên

NPN

Tặng chị Hồng Sang và anh Nam Phương Nhan

Tình là tia chớp mũi tên
Ðôi khi đánh xẹt là nên vợ chồng
Mưa giăng chớp giật đằng đông
Không bằng một tiếng tơ đồng mến trao
Chúc người hạnh phúc thanh tao
Tình tan duyên nát buộc vào dễ không

Liễu xanh
Hình như đã năm mười năm
Hồn ta theo gió thơ trầm bổng bay
Ta cười quên một đêm say
Người ơi ! đừng rót rượu đầy môi ta...
Hình như một chiều rất xa
Rượu say...ta hát ngân nga một mình...
hongsang



Chữ tình ai trói buộc cho ai
Sáng nhớ chiều thương tối thở dài
Ý bước theo tâm /lòng tự nguyện
Nửa hồn như tỉnh /nửa như say

khanhchan

Ngơ ngẫn vần thơ biết gởi ai
Tha thiết từng câu cứ ngắn dài
Năm tháng tuôn tuôn bình mực cạn
Từng tờ từng chữ ngất ngây say...

hongsang


-Cho BạchVân mạo muội góp mấy câu không đề.

Tôi biết tại tôi dám trách ai
Tình than sao ngắn chẳng tình dài
Dẫu cho phía trước nhiều giông bão
Chất ngất ơi người chất ngất say ...


Ngở rằng
đời đã sang trang

Cố nhân gặp lại
ngở ngàng làm sao
Thương lòng
nay vẫn còn đau
Hởi người xưa cũ
em nào thấu chăng...

-Nhân Sơn-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét