Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

MGĐ3042- Thăng Hoa-Nếp Nhăn

THĂNG HOA

EM ƠI ! ĐỪNG VỘI NGỠ NGÀNG
CHÚT TÌNH HƯ ẢO MUỘN MÀNG...VẪN HƠN
TRĂM NĂM MẶC NỖI CÔ ĐƠN
CÙNG NHAU CHIA SẺ MUỘN PHIỀN SẼ QUA
VẠN VẬT CÒN BIẾT HOAN CA
CỚ SAO GIỮ LẠI" RIÊNG TA NỖI BUỒN” {Ý thơ hongsang}
GIỌT TÌNH XIN MÃI NGẬP TUÔN
HỒN THƠ ĐẦY KÍN “ SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG “ {ý thơ NGUYÊN ĐỖ}
HƯ KHÔNG NỞ ĐÓA VÔ THƯỜNG
THĂNG HOA CẤT CÁNH TỎA HƯƠNG LƯNG TRỜI
CHỈ CẦN CÓ MỖI EM THÔI
LÀ TÔI VUI TRỌN QUÃNG ĐỜI TRẦN GIAN


vithong

CÁM ƠN ! NÓI NHỎ NGHEN CHÀNG
ĐỂ CHO TAY VUỐT XUÔI LÀN TÓC THƠM
EM VỀ TRONG MỘT VÒNG ÔM
CÁI TAY SIẾT CHẶT CÁI HÔN MẶN NỒNG
TIẾNG CƯỜI TRÊN NHÁNH SẦU ĐÔNG
LOÃNG TAN TRONG GIÓ BỀNH BỒNG VỚI MÂY
EM VỀ ĐÂY ! ĐÃ VỀ ĐÂY
CÁM ƠN MƯA NẮNG NHỮNG NGÀY XÓT XA
BAO NĂM , TUỔI VẪN KHÔNG GIÀ
YÊU NHAU TRẺ MÃI NHƯ LÀ ĐÔI MƯƠI
EM VỀ ĐÂY , NHẸ NHÀNG THÔI
ÁO NHĂN MẤY NẾP CŨNG RỒI CHIÊM BAO
HÌNH NHƯ NƯỚC MẮT EM TRÀO
KHI VUI CÓ CHÚT NGHẸN NGÀO CŨNG HAY
NÓI GÌ ANH NHỈ ! HÔM NAY
CÁI HÔN THA THIẾT TỎ BÀY TÂM TƯ...


Hồng Sang


Đời này có nghĩa gì đâu
"Gởi hương cho gió"
bút sầu tay nghiêng
Bao năm phong kín ưu phiền
Bao năm uất hận
theo miền chiêm bao
Bao năm quên khuấy cánh đào
Hiên tây lơ lững đón chào gió xuân
Bao năm lòng vẫn chưa từng
Về qua xứ mộng , ghé rừng thiên thai
Bao năm quên hẳn hình hài
Soi gương bỗng thấy một vài nếp nhăn...

hs


NẾP NHĂN

Chỉ là dấu vết thời gian
Dung nhan xếp lại nếp hằn suy tư
Một đời thả bước lãng du
Tìm vui trong kiếp ngục tù trăm năm
Rồi ôm gối mộng âm thầm
Cô đơn phủ kín chỗ nằm từng đêm
Chạnh lòng tiếng gió ru êm
Nghe như hơi thở buồn thêm nỗi buồn

vithong

Nằm nghe từng giọt sương tuôn
Xuân đời đã lật qua khuôn mộng vàng
Tuổi đời đã hết dọc ngang
Có chăng , bến đợi đò sang cuối ngày
Quê người thêm một xuân đây
Ngôn ngữ sường sượng , rượu tây ngại ngùng
Đời này...có cũng như không
Âm thầm từng bước chiều Đông xứ người...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét