--------XA RỒI---------
Nhớ ngày cất bước ra đi.
Ta mang một mối sầu bi trong lòng.
Bởi vì " Quốc biến gia vong ".
Nên ta đành phải cam lòng xa quê.
Xót xa trăm mối ê chề.
Nghĩ đến mà lại tái tê trong lòng.
Người ơi ! Có biết cho không?
Ta đây nhớ mãi cánh đồng bao la.
Có đàn Cò trắng bay qua.
Trâu về chuồng cũ xa xa mờ dần.
Nắng chiều tắt hẳn ngoài sân.
Nông dân gánh lúa nhanh chân quay về.
Đôi chân bước nhịp bờ đê.
Miệng thì huýt sáo xang xề xề xang.
" Ai ơi ! đừng bỏ ruộng hoang "
" Bao nhiêu tất đất tất vàng bấy nhiêu ".
Ca dao nghe đến buồn hiu.
Vàng đâu không thấy? bấy nhiêu nhọc nhằn....
--------Hồng Sang---------
Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét