Tuổi Thơ
SàiGòn - ChợLớn...quá xa
Muốn về thăm Ngoại qua phà Thủ Thiêm
Đi xa nhớ cá lìm kìm
Nước mắm kho quẹt cho thêm tiêu vào...
Ngoại ơi ! cay quá làm sao
Cơm cứ nuốt vào , nước mắt chảy ra
Lại có tô canh khổ qua
Vài con tép bạc chan hòa tình thương...
Thêm vào mấy cọng hành hương
Tình quê càng đậm , tình thương càng đầy
Ngoại ơi ! canh đắng như vầy
Làm sao ăn được canh này Ngoại ơi !...
Phải chi Ngoại nấu mồng tơi
Cùng với trái mướp , thì ôi...ngon lành
Cơm nghèo dưới mái nhà tranh
Làm cháu nhớ mãi tuổi xanh qua rồi...
Bây giờ nhớ tới...bùi ngùi
Nghe như còn đọng...trên môi...ngày nào...
-Hồng Sang-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét