Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

MGĐ1030- Chiều


Chiều

Bóng chiều đã khuất bên sông
Một người đứng lặng cõi lòng nát tan
Đã bao năm sống ngỡ ngàng
Hồn thơ lạc lõng võ vàng xuân xanh...

Ngày xưa liễu rũ buông mành
Ngày nay dĩ vãng hóa thành thương đau
Bước đi một bước đã sầu
Soi gương đã thấy nếp nhầu thời gian...

Thương ta duyên kiếp bẽ bàng
Ngày dài chiếc bóng chứa chan lệ sầu
Nơi đất khách , chốn gian đầu
Cho ta gởi gấm nỗi sầu vào thơ...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét