Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

MGĐ1041- Con Cò, Con Sáo ...

-CON CÒ-

Con cò lặn lội bờ sông.
Bắt tép nuôi chồng nuôi cả bầy con.
Cò còn lặn lội lên non.
Ôm từng bó củi héo hon đem về.
Những ngày mưa gió ủ ê.
Nuôi con ngày tháng lê thê kéo dài.
Con cò vẫn cứ miệt mài.
Nai lưng tần tảo dài dài nuôi con.
Thời gian mười mấy năm tròn.
Thân Cò quyết giử lòng son đợi chờ.
Chồng về , chồng cứ tĩnh bơ.
Nên con Cò phải thẩn thờ bờ sông.
Ai ơi ! cho mượn gầu sòng.
Tát hết nước mắt Cò trong tháng ngày....

----------Hồng Sang----------



-------CON SÁO--------

" Ai đem con Sáo qua sông "
" Để cho con Sáo sổ lồng bay cao "

Trời ơi ! Sáo thét Sáo gào.
Không bay thì biết làm sao bây giờ ?
Mấy ai học được chữ ngờ.
Ai nỡ để Sáo bơ vơ giữa dòng.
Giữa dòng trời đất mênh mông.
Nên Sáo đành phải sổ lồng bay cao.
Mai sau - dù có - khi nào !
Ai có nuôi Sáo mau mau nhớ giùm.
Cho dù trời có bão giông.
Xin hảy nhớ giùm thân Sáo đơn côi.
Đơn côi đất khách quê người.
Cũng đừng để Sáo chơi vơi giữa dòng.
Bơ vơ - lạc lõng - long đong.
Sáo buồn Sáo nhớ tiếng lòng Mẹ ru.
Vùng này trời lắm sương mù.
Một mình thân Sáo mịt mù tối tăm.
Không bao giờ thấy trăng rằm.
Nên thân con Sáo âm thầm đau thương....

----------Hồng Sang----------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét