Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

MGĐ3043- Nỗi Nhớ Mùa Đông

=Nỗi Nhớ Mùa Đông=

Hôm nay đã lạnh lắm rồi
Chim không rời tổ khung trời vắng tanh
Xung quanh đã hết màu xanh
Cây khô trụi lá đưa cành chơ vơ.

Lá vàng theo gió phất phơ
Rụng rơi trên cỏ phủ mờ lối đi
Nghe như giòng lệ hoen mi
Đưa tay ta níu ta ghì thời gian.

Bao năm ôi những bẽ bàng
Bao năm đã lạc cung đàn dấu yêu
Ta buồn thơ thẫn đăm chiêu
Đành thôi ôm trọn thật nhiều bâng khuâng...

Hồng Sang
NGƯỜI...ƠI...

Chuyện xưa giờ đã xa xăm
Trái tim sao vẫn đỏ hồng má môi
Xuân mang tiếc nuối đi rồi
Đông gom thương nhớ góc đời lệ sa...

Từ ngày mộng cách tình xa
Thu bao nhiêu nhớ lá hoa đắp mồ
Để đông héo úa tàn khô
Từng đêm đợi lửa...Soi mồ đêm hoang.

Xin người cố giữ dung nhan
Học theo bóng Nguyệt dẫu tàn không phai
Mùa đông tuyết lạnh đêm dài
Chờ xuân gõ cửa...Nắng mai lại về.

Người ơi...Héo úa cơn mê
Để ngăn tim thắm tràn trề lời yêu
Câu thơ đâu phải cánh diều
Lỏng dây diều đứt...Thơ Yêu chẳng mờ...

TAM MÃ

CHÚC hỒNG SANG NO EN VUI NÈ...

GIÁNG SINH NHỚ NGƯỜI...

Người đi nơi đầu tuyết
Tôi chờ cuối đường trăng
Khi buồn mở cửa sổ
Gọi gió trao tiếng lòng...

Người ở vùng đất thánh
Tôi sống chốn phật lành
Hai nơi đều có đạo
Cuộc đời đỡ mong manh...

Trông lên trời tuyết trắng
Người có nhớ mây chiều?
Nghoảng nhìn vầng trăng lạnh
Tôi thương người bao nhiêu?

Giáng sinh vào buổi chiều
Quê nhà đêm về trước
Người với tôi mong ước
Lời nguyện cầu thiêng liêng...

Vui buồn chẳng dấu riêng
Tôi hiền nơi đất phật
Người ngoan nơi đất thánh
Sẻ chia dẫu cách miền.

Người đợi nơi tuyết trắng
Giáng sinh sắp đến chào
Tôi chờ nơi đất mẹ
Lá sen... Giọt sương chao.

TAM MÃ

GIÁNG SINH CHÚC "NGƯỜI TA" CÓ NHIỀU MỘNG ƯỚC THÀNH HIỆN THỰC VÀ CÓ CUỘC SỐNG AN LÀNH TRONG BÀN TAY CỦA CHÚA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét