Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009

MGĐ1029- Hạ

Hạ


Hạ về , thơ chép chưa xong
Câu thơ ngày cũ mênh mông nỗi sầu
Mây buồn bay mãi về đâu
Xin cho nhắn gởi vài câu ân tình...

Đời người một kiếp nhân sinh
Cây rung rinh lá uốn mình muốn reo
Chưa Thu , sao thấy đìu hiu
Đành thôi , những buổi đăm chiêu nhìn trời...

Mây trôi trôi hết một đời
Câu thơ chép lỡ đành thôi...ngậm ngùi...

Hồng Sang

Bây giờ đã chớm thu rồi
Câu thơ dang dở bây giờ chưa xong
Mây in đáy nước dòng sông
Lục bình cứ mãi theo dòng trôi xuôi…

Người đi cách biệt phương trời
Chim Quyên lẻ bạn buông lời nỉ non
Dòng sông, bến nước vẫn còn…
Bóng người con gái tuổi tròn trăng đâu?

Người đi để vạn nổi sầu
Kẻ ở lại vẫn tiếp câu chung tình
Trăng soi bóng của chúng mình
Ngàn năm vẫn giữ mối tình thiên thu.

Nam Phương Nhạn


Thấy gì trong mắt âm u
Khăn tay ngấn lệ chút sầu đem theo
Người đi , người ở...buồn hiu
Thôi coi như chiếc lá vèo trong mây...

Cứ coi như bụi vừa bay
Cứ coi như chút rượu cay đắng lòng
Mây Thu , gió thổi dòng sông
Hình như trời bỗng râm râm bóng nhòa...

Vẩy tay xin chào người xa...
Xôn xao bước động , ngỡ là tiếng than...

Hồng Sang

Ai làm ra cảnh trái ngang?
Làm cho tình nhỏ ly tan sớm chiều
Chiều buồn lòng cũng quạnh hiu
Tách trà, ly rượu nhớ nhiều về em

Sương rơi giá lạnh từng đêm
Sân nhà vắng vẻ càng thêm đau lòng
Mười năm lạnh lẽo cô phòng
Nay tóc điểm bạc còn trông mong gì?

Em đi ngày ấy xuân thì…

Nam Phương Nhạn

Đến nay thành cánh chim Di cuối trời
Đợi người từ thủa đôi mươi

Đến nay thì đã rã rời nét trăng...


Tiếc chi chiếc áo mây choàng

Vân hoa một thoáng mờ toang mắt nhìn

Thấy gì chút phân, lênh đênh

Nghìn xưa rớt nhẹ bên thềm dấu sơn...


Từ em trút áo nghe buồn

Biết nghìn sau chẳng có còn gì đâu

Người chìm dưới lũng xa sâu

Hoàng hôn phủ lối bóng câu vô thường...


Đợi người....thấy mãi mù sương

Áo mây vừa khoác tuyết vương hình hài

Lạnh lùng cánh hạc ban mai

Rớt đâu ...chút nhớ...nhạt phai áo màu....


Còn đây tấm áo lụa nhàu
Hành trang kỷ niệm chứa bao nhiêu tình
Giờ đây ngồi ngắm một mình
Tưởng tượng ra bóng dáng hình yêu thương

Xa nhau mười mấy năm trường
Em ơi còn nhớ con đường ngày xưa?
Con đường ngày ấy trong mưa:
Cầm tay anh hỏi, em chưa trả lời...

Bây giờ xa cách ngàn khơi
Em ơi còn nhớ những lời ngày xưa?
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Em nơi phương ấy vẫn chưa trả lời...

Chờ em chờ mãi một đời...

Thưa anh , cùng với những lời thiết tha
Phải chăng mình quá cách xa
Thì đành câm nín vỡ òa trong tim...

Giờ đây biết nẻo đâu tìm
Mênh mông sóng nước cánh bìm giạt trôi
Xa anh nức nỡ hồn côi
Một thân lưu lạc một đời tha hương...

Ngắm nhìn bóng đã tà dương
Tình ta xa quá sầu thương đôi bờ
Người đi , kẻ ở , đợi chờ...
Vườn trăng rơi rụng , tiếng thơ bàng hoàng...



NPN - HS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét