-------NHỚ--------
Nghe điệu ru cô đơn.
Bỗng lòng em chợt buồn.
Nhớ màu Bằng Lăng tím.
Màu hoa của yêu thương.
Ôi ! Những chuổi ngày thơ.
Nhớ tiếng trống tan trường.
Tung tăng trong nắng nhẹ.
Sao nghe sầu vấn vương.
--------Hồng Sang--------
-------CHIỀU VẮNG ---------
Ai biết hôm nay một buổi chiều.
Có mây nhè nhẹ gió hiu hiu.
Một người đứng ngẫn trong cô quạnh.
Nhìn đám mây chiều trôi hắt hiu.
Rồi mai, rồi mốt, rồi mai nữa.
Cũng chiều nhè nhẹ gió đìu hiu.
Không ai thấu hiểu niềm tâm sự.
Đành đứng cô đơn những buổi chiều.
Thân tàn gầy guộc dáng xiêu xiêu.
Người ơi ! Ta buồn lắm những chiều.
Hoàng hôn buông xuống bên thềm cửa.
Màu mắt u buồn giữa tịch liêu....
-------Hồng Sang---------
-----TÌM VỀ TUỔI DẠI -------
Có một dạo làm người yêu của Lính.
Chiều tan trường tà áo trắng tung bay.
Nơi cổng rào bóng dáng một chàng trai.
Màu áo trận , trên tay cành Lan tím.
Cả đám bạn nhìn em cười chím chím.
Em thẹn thùng bấu nhẹ vào tay anh.
Đưa mắt nhìn cả đám bạn tinh ranh.
Cứ chọc ghẹo...làm cho em mắc cở.
Em bảo anh :" sao không mang về hộ ".
Tặng ở đây chúng bạn sẽ cười em.
Anh nhìn em , ánh mắt thật êm đềm.
" Anh còn bận hành quân cô bé ạ ! "
" Lần sau về anh hái tặng nhiều thêm "
Nheo mắt nhìn em và cười thật hiền.
Trai xứ Quảng muôn đời vẫn lãng mạng.
" Yêu em hoài...và yêu mãi ngàn năm "
" Người yêu nhỏ ! Hảy chờ anh em nhé !"
Anh đi rồi... bụi mù bay theo gió.
Em đứng yên , cứ nhìn bóng chiều qua.
Mấy đứa bạn cất giọng la thật to.
" Ôi ! Ông Lính...trả hồn Hồng Sang lại ".....
---------Hồng Sang-----------
Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét