Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

MGĐ3050- Một Nửa

Gặp nhau đây ở xứ người
Có vui cũng nửa nụ cười mà thôi...


Hồng Sang


Một nửa

Không gặp em, tôi vẫn dành
Nửa nụ cười đợi lúc mình gặp nhau
Ai thương cho vợ chồng ngâu
Bắc cho tôi với nhịp cầu sông Tương
Sợi tơ lòng đã chót vương
Bao năm xa cách chỉ thương một người
Trời ơi một nửa nụ cười
Để dành, để đợi. Ai người đợi Không?
Con tim mòn mỏi chờ trông
Một cánh hồng giữa mênh mông đất trời
Bao giờ một nửa nụ cười
Đậu lên môi thắm của người xa xôi
Bao giờ trăng hết sẻ đôi
Để trăng mười sáu soi tôi với nàng
Nửa nụ cười, Nửa trăng vàng
Niềm vui sẻ nửa cho nàng , nàng ơi
Câu thơ nghẹn lại trong tôi
Nửa câu thơ để cho người nối thêm
Đêm nay trăng dãi bên thềm
Bóng tôi một nửa trong đêm nhớ người


Nguyễn Thế Duyên

Nhân qua đây đọc được tứ thơ một nửa của bạn thấy hay hay nên viết bậy vài dòng. Đừng trách nhé


"Quéo càm" Thế Duyên đến nhà
Mời Duyên uống nóng ly cà phê thơm



Hạ về , thơ chép chưa xong
Câu thơ ngày cũ mênh mông nỗi sầu
Gió buồn bay mãi về đâu ?
Xin cho nhắn gởi vài câu ân tình...
Đời người , một kiếp nhân sinh
Cây rung rinh lá uốn mình muốn reo
Chưa Thu , sao thấy đìu hiu
Đành thôi...một buổi đăm chiêu nhìn trời...
Mây trôi trôi hết một đời
Câu thơ chép dỡ đành thôi ngậm ngùi...

Hồng Sang
Cảm xúc khi xem một bức ảnh
Đê đầu tư cố hương
Lý Bạch
Gửi Hồng Sang

Em cúi đầu giữa mênh mông tuyết trắng
Em nghĩ gì? Hay đang nhớ cố hương
Heo hút con đường , tuyết bay trắng xoá
Bỗng thương em, thân gái dặm trường

Không rõ mặt nhưng tôi nhìn rất rõ
Chiếc lá vàng rơi vào nỗi ưu tư
Cơn gió lạnh quất buốt lòng hoang vắng
Một mình em ,một bóng trầm tư

Em đứng lặng
Cô đơn
Và lạnh giá
Phía trước tuyết bay mờ mịt chắn đường
Những hình khối nhạt nhoà không rõ nét
Mờ mờ hàng cây trơ trụi thê lương

Ở nơi ấy em có bao nhiêu thứ
Chỉ thiếu đi mỗi một nụ cười
Đêm nằm ngủ nước mắt rơi trên gối
Đọc thơ em
Tắc nghẹn
Tiếng thở dài

Cong vút mái đình chọc vào nỗi nhớ
Con kênh xanh xanh chảy vào giấc ngủ
Trong giấc mơ tiếng em gọi mẹ
Tỉnh lại ngồi.Nước mắt đẫm vần thơ

Nhìn bức ảnh em. tôi bỗng thẫn thờ
Tiếng chim lạc bầy vọng từ sâu thẳm.
Nụ cười! Nụ cười ! nếu mà mua được
Tôi bán hết gia tài để mua nó tặng em
20-3-2009
Ba giờ sáng


Nguyễn Thế Duyên

Chốn này trời đất mênh mông
Sương đêm thấm lạnh cỏi lòng cố hương

âm thầm chiếc bóng đêm sương

Lê chân mỏi bước mà đường còn xa...


Nhớ về chốn cũ quê nhà

Bật lên tiếng nất ôi tha thiết buồn

Lệ theo từng giọt sương tuôn

Sầu cao chất ngất điệu buồn phương nam...


Hồng Sang
(vùng Tây Bắc Hoa Kỳ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét