Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009

MGĐ3048- Mai Anh Về ?

Mai tôi về...

Mai tôi sẽ đón em về phố nhỏ....
Ghé qua người bán dạo bên đường.
Nơi đó vẫn còn hàng cây thân thương....
Nghiêng bóng mát những khi mình ghé lại..

Em là ... của những ngày thơ dại ...
Để tôi tin mình còn có quê hương.
Áo em bay...giấc mộng bình thường....
Con diều giấy..những chiều gió lộng.

Chiều nay tôi nhìn hoàng hôn xuống.
Bên dòng sông..vắng tiếng dế ngày xưa.
Con ễnh ương..gọi bạn giữa trời mưa.
Hồn tôi lênh đênh ...gọi hồn non nước.

Mai tôi sẽ ..cùng em sánh bước....
Giữa đường làng ..gặp những người quen.
Chén nước mưa còn ngây ngấy mùi phèn...
Phảng phất thơm khói cơm chiều lãng đãng.

Quán cóc bên đường..cà phê buổi sáng...
Tay vụng về quấn một điếu thuốc rê.
Mặt trời còn chưa qua khỏi bờ đê...
Con trâu già đã thấy cày dưới ruộng...

Tôi muốn giang hai tay thật rộng...
Ngang dòng sông ngang qua đại dương.
Cho gió quê hương thơm ngát phố phường...
Để mai đây đất nước tôi rực nắng..!!!

Đằng Phương


Mai Anh Về ?

Mai anh về xin cho tôi nhắn gởi
Ghé giùm thăm lại vườn Bưởi Biên Hòa
Đường nhà quê , đến đó thật là xa
Phải đi trọn một ngày thì mới tới...

Đường vào Nam dù xa xôi vời vợi
Tình bạn bè mong anh hứa giùm cho
Bao nhớ nhung và bao nỗi âu lo
Lúc khốn đốn mới đo lòng bạn tốt...

Tôi với anh dẫu hai mà như một
Những mái đầu tóc đã điểm màu sương
Tôi với anh cùng một kiếp tha hương
Giờ tạm biệt , anh về , tôi ở lại...

Nhắc tới đây lòng tôi đau oằn oại
Thương nhớ Quê Hương xa tít mù xa
Làng quê tôi trong những buổi chiều tà
Ngôi nhà cũ , có người em tàn tật...

Em của tôi cả một đời chân thật
Vui buồn cùng ruộng lúa với đồng sâu
Thay thế tôi tưới nước mấy liếp rau
Mảnh vườn nhỏ đượm thơm mùi hoa Bưởi...

Mời anh thử vào một lần cho biết
Làng tôi nghèo nhưng đượm thắm tình quê
Tôi tin rằng anh chẳng nỡ quay về
Tình cảm ấy khiến lòng anh dào dạt...

Vì , nước Phước Long thật trong thật mát
Đường Phước Long hột cát nhỏ dễ đi...

Hồng Sang




Xin cho vài đồng mua vé xe
Đi vô Phước Long phải qua "phè"
Rồi còn băng qua vài đám ruộng
Nghĩ tình cũng ráng giúp bạn bè...

Quê của tui cũng rất là nghèo
Chỉ vài gian nhà đất cheo leo
Những ngày mưa gió không che kín
Nằm buồn thân phận rẻ hơn bèo

Con đường đất đưa tôi đến trường
Càng ngày càng thấy thêm tang thương
Đôi chân nhỏ ốm như cây sậy
Mặt đường trơn trợt..té gãy xương...

Quê tôi là thế đấy bạn ơi
Không có bưởi ngon...không tiếng cười.
Nhưng tôi vẫn..là người của thôn xóm..
Tôi nhớ và tôi thương cả một đời...!!!
Đằng Phương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét