-Uống đi...mời rượu uống đi. Ta đau rã ngực rượu thì rã tay. Cái ly vỡ với mặt mày. Tường gương bốn bức ta say được à ? Ta cười sao lệ tuôn sa ? Rượu ơi ! có muốn khóc òa trên vai. Ta còn rượu...chứ còn ai ? Tìm đâu thấy lại tuổi mây tươi hồng. Ta say người có buồn không ? Sao chưa về nhỉ ! để lòng ta yên. Ta như chiếc lá ngả nghiêng. Giữa trùng dương một con thuyền mùa thu. -Ngước trông bóng núi xa mù Tìm đâu cơn gió mùa Thu bây giờ Một thời áo trắng thả mơ Đường xưa bóng nón thả bờ trăng nghiêng. Ngước trông có một con thuyền Ai treo lơ lửng Mây duyên vật vờ Sáng reo ,giọt xuống vần thơ Lung linh châu ngọc..Sao mơ chẳng về. Ngước trông bóng Quế nghiêng hè Cây Quỳnh nở bóng Ai về đó chăng Rượu thơm sao đắng trong lòng Trăng mơ...Chỉ thấy nằm trong chén sầu. Nâng ly uống để ngấm sâu Những đêm ảo ảnh Trăng sầu bên ta Sao em mãi giống Hằng Nga Chỉ cho anh ngắm...Không sa nỗi niềm. Ngước trông gửi gió trời riêng Câu thơ trông đợi của miền đắm say Những khi Trăng khuyết Trăng đầy Ngước trông Tôi mãi...Rượu say nỗi niềm. HỒNG SANG - TAM MÃ |
Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009
MGĐ3001- RƯỢU VỚI TRĂNG THU
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét