Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

TC057- Một Góc Đời


Hạnh phúc tôi nhỏ nhoi.
Một góc trời xa lạ.
Là một thoáng môi cười.
Ngọt ngào xanh mắt lá.

Đừng nhớ gì lối cũ.
Đã đau gót chân về.
Cuộn tròn đi quá khứ.
Trong dòng ngày lê thê.

Người với người xa cách.
Tôi nhìn tôi rưng rưng.
Đã xa vời mơ ước.
Bao niên quang trùng trùng.

Thêm một lần tự hỏi.
Có phải cuộc đời vui.
Thì nhớ cho tôi gửi.
Một chút tôi bùi ngùi.

Mỗi sáng chiều qua phố.
Theo dòng đời tôi trôi.
Dăm ba tiếng nói cười.
Thôi - cũng đành cuộc sống.

Còn đâu đây chút ấm.
Đem trút cạn cho đời.
Dù là thở than thôi.
Vẫn hơn là câm lặng.

Ném bao lời vô vọng.
Vào lòng giếng vô âm.
Tôi cùng tôi âm thầm.
Vỗ về đêm biệt xứ.

Không mang hồn lãng tử.
Sao lạc bước phiêu bồng.
Một chiều dừng bên sông.
Soi bóng mình lạ hoắt.

Vội về tìm gương cũ.
Nào đâu thấy ta xưa.
Nghe như rất mơ hồ.
Lời trăm năm réo gọi...

Hồng Sang

1 nhận xét: