Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC024- Không Đề

Bờ quạnh hiu một người đứng đợi
Nhìn xa xăm dịu vợi trời xa
Một ngày mỏi cánh chim qua
Ngoái đầu nhìn lại...tóc hoa râm rồi...

Phiêu du đã hết một đời
Giờ đây mỏi cánh nhìn trời bâng khuâng
Hình như đã hết mùa xuân
Để lòng chợt thấy bần thần nỗi đau...

Hồng Sang



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét