Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC011- Đành Thôi !

Anh bảo với em , cho anh lần chót.
Cơ hội sau cùng chuộc lỗi lầm xưa.
Và từ nay mãi mãi anh xin chừa.
Không để em cô đơn trong giá lạnh.

Em cúi mặt tủi hờn vì bất hạnh.
Lòng dặn lòng đừng nhẹ dạ như xưa.
Đã mấy lần , anh cứ bảo anh chừa.
Rồi cứ vẫn đong đưa theo năm tháng.

Em đợi mãi sức mòn hơi cũng cạn.
Mà thời gian thì không đợi đâu anh.
Ngày xa xưa thì tóc hảy còn xanh.
Đến nay tóc đã ngả màu sương gió.

Cuộc đời của em , như anh thấy đó.
Em lớn lên trong khói lửa điêu tàn.
Tuổi ấu thơ đã vướng kiếp lầm than.
Và cứ thế trôi dài theo năm tháng.

Vì quá thương con nên em phải ráng.
Gượng sống vui cho con trẻ an lòng.
Nhưng cứ mỗi lần giá lạnh vào Đông.
Hồn se thắt...ngậm ngùi...cho số phận...


Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét