Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC012- EM VẪN BIẾT

Em vẫn biết trong lòng anh sóng dậy.
Sóng xô từ dĩ vãng đến hôm nay.
Ngày mai rồi ôi hỡi những ngày mai.
Vẫn mòn mỏi miệt mài thân viễn xứ...

Cứ những tưởng qua rồi bao thế sự.
Gượng tàn hơi lây lất tháng ngày qua.
Nhưng mỗi lần gió lạnh thổi từ xa.
Lòng u uẩn thơ buồn em muốn viết...

Ôi ! thương quá những người trai Lính Việt.
Chinh chiến nhọc nhằn tù tội sa cơ.
Bỏ vợ hiền và cả đàn con thơ.
Cha già Mẹ yếu với bao nhung nhớ...

Chính sách mới quá ư là man rợ.
Nỡ đọa đày hành hạ người tôi yêu.
Những chàng trai đau khổ đã quá nhiều.
Mong đem đến thanh bình cho đất nước...

Thời gian trôi theo dòng đời xuôi ngược.
Ta trở về tắm lại bến sông xưa.
Có Cụ Già râu bạc trắng lưa thưa.
Cười trong nắng...bên hiền thê dấu ái...

Đưa mắt nhìn về phương Nam ái ngại.
Bóng "người xưa" len lén vào hồn Ông.
Núi sông dài dù cách trở núi sông.
Một kỷ niệm khó mờ phai ký ức...

Miền Trung xa xôi có bao giờ Ông biết ?
Chiều phương Nam...có người khóc bơ vơ.
Tay run run "Bà Lão" lại làm thơ.
Vẫn mãi mãi muôn đời "yêu anh nhất"

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét