Đành thôi gói vết thương lòng.
Long đong rồi cũng long đong một đời.
Thôi đành gom cả mù khơi.
Gom cả nỗi nhớ...một đời đau thương...
Đời ta gió núi mù sương.
Đời ta là những chặng đường đắng cay.
Suốt đêm vắng , suốt ngày dài.
Buồn trong đáy mắt đong đầy bằng thơ.
Đâu rồi vàng nụ hoa mơ.
Đâu rồi đâu những mong chờ xa xăm.
Nơi nao có gió lạnh căm.
Đưa ta về với chổ nằm thiên thu.
Hồng Sang
Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét