Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009

MGĐ1007- Ông Láng Giềng...

Ông Láng Giềng Và Bản Nhạc :Đêm Đông

Harmonica chiều buồn.
Đưa lên môi thổi chiều vương vương sầu.
"Đêm Đông" ray rức về đâu?
Vừa dứt tiếng nhạc ngẫng đầu ngó lên.

Ông láng giềng ở kế bên.
Tần ngần ông đứng bên hiên lúc nào.
Ồ ! ở bên kia hàng rào.
Một ông đứng vẩy tay chào Hồng Sang.

Mở cổng rào rất hân hoan.
Mời ông hảy đến nhà Nàng ngồi nghe.
"Đêm Đông" chiều vắng...bên hè.
Người thổi khúc nhạc , người nghe bàng hoàng.

"Bài đó tựa gì hở Nàng?"
"Đêm Đông" của kẻ lang thang xứ người.
Thổi nhạc mong giải khuây thôi.
Càng thổi lắm lúc khiến tôi càng buồn.

Tuổi già còn mãi tha hương.
Chiều Đông tuyết phủ đêm trường xót xa.
Cười buồn - Ông đưa tay ra.
Từ nay hai kẻ xa nhà gặp nhau.

Nhìn ông - Tôi nhìn thật lâu.
"Không phải bản xứ ? nơi nào quê ông?"
Ánh mắt nâu...buổi chiều Đông.
"Bosnia...trái đất nửa vòng -Quê tôi"

Cũng khói lửa...cũng bùi ngùi...
Chao ơi ! thêm kẻ...buồn nơi xứ người...

Hồng Sang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét