Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC010- Đắng Cay

Muộn màng quá khi hai ta gặp lại.
Em tàn phai anh cũng hết tuổi xanh.
Quê Hương mình thôi khói lửa điêu linh.
Ta hội ngộ chiều tàn trên đất khách...

Những lời lẽ đôi bên cùng biện bạch.
Trách hờn nhau quá lẩm cẩm bâng quơ.
Hơn ba mươi năm nhưng vẫn chưa mờ.
Cứ còn mãi...in sâu vào ký ức...

Hai chúng ta có khơi trong tiềm thức.
Nhắc chuyện xưa , người trách kẻ hờn nhau.
Một quảng đời mãi lận đận lao đao.
Giờ cuối nẻo nghe xót xa quá đỗi...

Anh giờ thôi...đã hết rồi , ngang dọc.
Em giờ thôi...môi tắt lịm nụ cười.
Có còn chăng là bao nỗi ngậm ngùi.
Đành tiếc nhớ , cho những gì đã mất...

Đêm nay ngồi lạnh run cơn gió bấc.
Ước gì ta lật ngược lại thời gian.
Lời nguyện cầu theo gió cũng tiêu tan.
Thời gian ấy...ta dễ gì...quay lại...


Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét