Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC040- Nhạt Nắng Quê Xưa (2)

Vắng tôi đồng ruộng có buồn ?
Mỗi ngày hai buổi thân thương đi-về.
Tan học cầm gói thuốc rê.
Tay xách ấm nước cận kề mo cơm.

Cánh đồng lúa chín vàng ươm.
Ông tôi đang cúi lom khom tìm gì.
Nước đầy tôm cá thiếu chi.
Cá Tràu cá Đối vương kì vẫy đuôi.

Bắt lên đốt lửa nướng trui.
Ăn với cơm vắt ngon ôi...quá chừng.
Nước trà nửa bát lưng lưng.
Thuốc rê phà khói nhịp chân rung đùi.

Ông tôi tuổi đã bảy mươi.
Mà trông tráng kiện da mồi tóc sương.
Bỏ quê - trong một chiều buồn.
Tôi lên thành thị mà thương ông mình.

Xa rồi...đám lúa bờ kinh.
Những chiều nhạt nắng một mình ông tôi.
Quấn thuốc rê , ngó nhìn trời.
Nhớ cô cháu gái...xa xôi thị thành...

Hồng Sang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét