Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC022- Khi Anh Về

Khi anh về xin cho tôi nhắn gửi.
Ghé giùm thăm lại vườn Bưởi Biên Hòa.
Từ miền Trung , đến đó thật là xa.
Phải đi trọn một ngày đường mới tới...

Đường vào Nam , dù xa xôi dịu vợi.
Tình bạn bè mong anh hiểu giùm cho.
Bao nhớ nhung và bao nỗi âu lo.
Lúc khốn đốn mới đo lòng bạn tốt...

Tôi với anh...tuy hai mà giống một.
Những mái đầu tóc đã điểm màu sương.
Hai chúng ta cùng là kiếp tha hương.
Giờ ly biệt...anh về...tôi ở lại...

Nghĩ tới đây lòng tôi đau oằn oại.
Thương nhớ Quê Hương xa tít mù xa.
Làng quê tôi trong những buổi chiều tà.
Ngôi nhà cũ , có người em tàn tật...

Em của tôi cả một đời chân thật.
Vui buồn cùng ruộng lúa với đồng sâu.
Thay thế tôi tưới nước mấy liếp rau.
Mảnh vườn nhỏ...đượm mùi thơm hoa Bưởi...

Anh hãy vào thăm một lần cho biết.
Làng tôi nghèo nhưng đượm thắm tình quê.
Tôi nghĩ rằng anh chẳng muốn quay về.
Bởi tình cảm khiến lòng anh rào rạc...

Vì - Nước Phước Long thật trong thật mát.
Đường Phước Long hạt cát nhỏ dễ đi...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét