Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC033- Tóc Mây Chiều Buồn

Qua cầu thả tóc làm mây
Mà sao mây vẫn đậu hoài trên lưng
Cúi đầu ngó xuống dòng sông
Thấy mây với nước bềnh bồng chảy xuôi.

Thì ra mây với nước trôi
Còn mình cứ mãi một đời đăm chiêu
Tóc bao nhiêu , buồn bấy nhiêu
Ước gì tóc rụng cho chiều trống trơn.

Qua cầu đếm nhịp cầu thương
Con sông không rộng lòng buồn bao la
Trở về lại cõi người ta
Mây không níu gọi cũng sà sà theo...

Hồng Sang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét