Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

MẸ004- Mẹ Tôi



Mẹ Tôi

Nhớ lúc xưa , khi còn nơi quê cũ
Chiều cuối tuần Mẹ ra ngõ chờ con
Đôi chân già lê đôi guốc đã mòn
Tay che mắt nheo nheo mà chờ đợi...
Rồi gặp Mẹ , xe con mau thắng vội
Cười ôn hòa miệng khẽ gọi "Dì Tư"
"Có khoẽ không mà đứng đó cười"
Mẹ móm mém vui cười rằng "rất khoẽ"...
Và còn hỏi " Con mua gì nhiều thế"
"Nặng lắm hông để Mẹ giúp phụ con"
Hai Mẹ con cười nói thật là giòn
Giây phút ấy giờ đây còn đâu nữa...
Mẹ đi rồi đi xa con mãi mãi
Để hồn con mòn mỏi lúc chiều buông
Và mỗi khi con nhớ đến Mẹ hiền
Chỉ còn cách...tìm nhau...trong giấc mộng...

-Hồng Sang-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét