Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC039- Nhớ Cha

Cha tôi an nghỉ trên đồi.
Hoa Bằng Lăng tím rụng rơi quanh mồ.
Trên đầu con chít khăn sô.
Cha nằm dưới mồ lẵng lặng sao Cha !

"Còn Cha gót đỏ như son"
"Đến khi Cha mất gót con lấm bùn"
Lấm bùn chẳng ngại Cha ơi !
Lấm lem cuộc đời thật khổ thân con.

Lấy chồng từ độ trăng tròn.
Hai mươi bốn tuổi ôm con đợi chồng.
Chàng theo tiếng gọi núi sông.
Cháu Lạc con Hồng ghi chép sử sanh.

Không ngờ trang sử lật nhanh.
Nên con phải đành làm kiếp vọng phu.
Thời gian thăm thẳm mịt mù.
Mười thu rồi cũng có dư một vài.

Nỗi niềm con quá chua cay.
Giấc ngủ đêm dài Cha hiện trong mơ.
Nhớ lại những chuổi ngày thơ.
Mỗi lần vấp ngả con chờ Cha khuyên.

Bây giờ vấp ngả triền miên.
Cha không còn nữa , lời khuyên không còn.
Dù cho Biển cạn non mòn.
Lòng con mãi mãi vẫn còn nhớ Cha...

Hồng Sang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét