Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TC032- Trở Về

TRỞ VỀ (1)

Sáu năm trở lại quê xưa.
Vẫn là cảnh cũ làng thưa đượm buồn.
Mẹ già phơi lúa ngoài nương.
Đường xưa lối cũ vấn vương nỗi sầu.

Ô kìa ! Những cọng tàu cau.
Mẹ ngồi Mẹ tước năm nào đến nay.
Nhìn Mẹ tóc trắng bay bay.
Hoa cau rơi rụng xuống vai Mẹ gầy.

Lòng con chua xót từng giây.
Mẹ ơi ! Tháng rộng năm dài nhớ thương.
Con còn trôi giạt muôn phương.
Để Mẹ ngồi đợi nhớ thương mỏi mòn.

Còn non nước , còn Quê Hương.
Còn hoa cau rụng...còn thương Mẹ già...


= TRỞ VỀ (2) =

Ba năm sau , con trở về.
Chín năm biền biệt lê thê kéo dài.
Mẹ đà nhắm mắt xuôi tay.
Hoa cau rơi rụng đêm ngày phất phơ.

Tàu cau nằm đó đợi chờ.
Không còn người tước ngẫn ngơ gợi buồn.
Vắng người phơi lúa ngoài nương.
Để cho nỗi nhớ niềm thương dâng trào.

Hoa cau rụng , rụng tàu cau.
Con thương nhớ Mẹ...nghẹn ngào tâm tư...

= Hồng Sang =


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét