Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

MGĐ4004- Với Sao Băng

Hồng Sang em,

Tại em đó, vì sao ham mây khói?
Để hoàng hôn che khuất lối Xuân sang.
Còn gì không em?_ Bụi cát dấu chân?
Kìa, hạnh phúc! _ Trong vòng tay em đó.

Sao Băng


Đêm xuống thấp , trong lòng nghe chất ngất
Tiếng thì thầm nghe hoa nở trong lòng
Nước có lũ sao Lục Bình tăm tắp
Người đi qua ....sao đò vẫn long đong ....

Con chim lẻ , liệng tung trời Biển rộng
Tình có nhau ...sao tan tác ngậm ngùi
Đêm vô tận chìm sâu đời lận đận
Cố vỗ về ...cho đủ một ngày vui ....

Hồng Sang



Hong Sang em,

Tại em đó, vì sao Thu đổi lá?
Và vì sao mây khói mịt mờ giăng?
Cũng bởi em không đến lúc tròn trăng,
Thu lặng lẽ, tự hỏi mình sao nhỉ?

Tại em đó, vì sao anh vội nhớ?
Và vì sao em vẫn lạ chưa thân?
Thu chưa tàn hoa tuyết đã giăng giăng?
Vì sao nhỉ? _Trời buồn băng tuyết trắng!

Tại em đó! _ Vì sao anh buồn lắm!

Sao Băng

Tại em đó ! _ Vì sao anh buồn lắm !
Trách làm gì , Khi mộng ước quá mông manh
Xin chớ phiền chớ trách nữa chi anh
Ngoái nhìn mây khói dỗ dành trăm năm ...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét