Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2009

DĐCT0050- Chu Du Mùa Thu 3

Cám ơn O Te
Cám ơn Nhỏ Nắng

Sáng hôm sau , SL gọi và nói là sẽ đưa Chị Trầu đi chơi cho biết chổ này chổ nọ dứ ngừ ta , và luôn dịp mời tui đi ăn luôn thể , trong khi chờ đợi thì tui đi vò chè trôi nước , vì chị Liên rất hảo món này ....Tui nấu nồi chè xong rùi mà SL vẫn chưa tới ...3-4 ngừ tui đang ngồi ăn chè chờ đợi , tui lấy phone gọi ...thì SL nói đang trên đường đi tới , gọi ADĐ thì ADĐ hổng bắt phone .
Con gái tui mới nói như dzầy nè :
- Thuở đời nay đi gặp lại cố nhân mà Mẹ để cái hình tượng xấu quắt hà , theo như ngừ ta thì cứ để bữa nay hảy gặp ....đêm qua dìa Mẹ ngủ một giấc cho tư tĩnh đi , chải chuốt tóc tai cho gọn gàng cái đã , ai lại để mặt mày như dzậy mà gặp lại cố nhân ...
Chị Liên và anh Tường cũng nói theo :
- Con Trúc nó nói đúng đó ....gắp gáp dzì hổng biết mà Bà lật đật lữ đữ chi dzậy ?
Nghe đến đây tui vội la làng :
- Mèn đéc ui ....cố nhân đâu mà cố nhân nà chời ...tụi tui quen nhau qua MGP được biết ổng ở Cali nên tui nhờ SL giới thiệu để đi uống cà phe .
Tới đây thì SL gọi và nhờ chị Liên chỉ đường dô nhà , sẵn đó tui hỏi luôn .
- SL ui ....bộ ...bộ ...ADĐ .... "nhợn" Trầu rùi hả ? sao gọi quài mà hổng bắt phone ?
SL trả lời :
- Không ...không phải vậy đâu chị , Ảnh bận lắm , nảy giờ em gọi cũng không được ...

Xe vừa ngừng trước cổng ..tui chạy ra ...úy mèn ư ...tui muốn ngọng luôn á ...nên chưa vội ôm nhau ...SL đẹp hơn , trẻ hơn , dễ thương hơn tui tưởng tượng với những lần nói chiện trong phone ....

Chị Liên chạy ra mở cổng , SL ngờ ngợ không biết xưng hô làm sao , vì chị Liên không nhuộm tóc ....( Cừ chút nhen ! Hôm qua thằng Rễ từ Idaho qua , nó đi dứ thằng con 8 tuổi , vì thằng nhỏ cũng nhớ Mẹ nó , nên xin được theo qua thăm Bà quại dứ Mẹ , ghé nhà chị Liên trước để lại 2 con gà , 2 trái Bí Đao , dứ hủ Mắm của LS , rùi chị Liên cũng muốn theo xuống San Diego chơi cho biết Chùa , chừng tới Chùa chào hỏi xong xuôi thì có một Bác đến mần công quả cho Chùa đến hỏi nhỏ thằng cháu quại của tui (nó tên Bob) .
-Cháu nhớ Mẹ và Bà Ngoại hả ? rùi dắt Bà Cố xuống thăm luôn hả ?) (thiệt là cừ ...chết bỏ mà )...

(cái điện thọi mắc dzịt , thinh không hết pin nà , dzô dziên thấy ớn )

SL dáng mảnh mai , cao cao ...cười rất có duyên , Nàng đưa tui đến xem Nhà Thờ Kiếng , cao chất nhất và giải thích rằng nơi này lúc trước có phái đoàn của Mỹ đến để đóng phim Bét Men gì gì đó , Chụp hình xong 2 chị em rủ dô Phước Lộc Thọ chơi , trên đường đi SL lái ...Trầu ngồi kế bên kể chiện , kể cách nào hổng biết 2 ngừ cứ nhe răng mà cừ ...và SL mém chút nữa là vượt đèn đỏ luôn (hú hồn) Đến Phước Lộc Thọ và cũng chụp hình , Nàng chụp tui , tui chụp Nàng chừng như SL muốn chụp chung 2 chị em , SL nhìn quanh định nhờ ngừ giúp , thì có một ngừ đờn ông rời ghế , từ bàn cà phe lộ thiên đến chụp giùm , trong lúc đó cũng có một số ngừ có lẽ từ TB xa đến , chụp chụp như tụi tui , vì sợ bị dính nhau nên chị em tui cứ ne né , Anh thợ chụp bảo :
- xích xích qua bên này một chút đi , để lấy đủ 3 ông
Tui đâu có vừa gì nên bảo rằng :
- Mèn ....có 2 Pà ...mà đòi chi tới 3 ông ?
Ông ta "trả đũa" gọn hơ .
- Thì ...còn dư 1 ông để dành "sơ cua" .

Rùi ăn quà vặt nữa , 2 chị em đều dùng ..."hàng độc" không hà , ăn xong kêu thức uống khi kêu nước uống tui bắt tức cừ quá đi , SL hỏi tui thích uống gì ? vì ở ngay quầy bán thức ăn , tui thấy có hai cái thùng nước 1 màu xanh (rau má) 1 màu trắng đục (nước mía) đang sôi sùng sục ...SL thì sợ các món ăn của tụi tui vừa xực xong mà 2 món thức uống này đưa vào ở chung ...e hổng ổn ....
Tui gạt phăng mà rằng :
- Sợ dzì chứ ? Ốc , Trứng , đã luộc chín hết rùi ....còn nước mía dứ nước rau má thì ngừ ta cũng đun kỷ lưỡng đang sôi sùng sục đó em hông thấy sao ?

Tui bèn đưa tay lên kêu :
- Ơ ...cho 2 ly rau má nha ...
Thì ngừ chủ quầy nói dứ ngừ đứng bán hàng phía bên trong quầy rằng :
- Bên này ...bàn số 9 ...2 má nha ....
Tui dứ SL tròn mắt nhìn nhau khi nghe ông chủ quán la to dứ ngừ bán hàng như thế , nên tui vội nói :
- Thui thì ....1 tía (mía) 1 má đi cho đồng đều và đẹp đôi ,
Và rùi 2 ly nước được đem ra , ngừ bưng nước hổng biết 2 Nàng ...ai thích Tía , ai thích má , tui vội đưa tay đón lấy ly má ...vì mấy ngày nay ăn toàn đồ nóng cho nên môi miệng khô khan nức nẽ hết trơn nà ....

Ăn uống no nê 2 chị em lại tà tà đi xem hàng hóa ngừ ta buôn bán , đi mỏi chơn rùi ngồi xuống ...ăn tiếp ...lần này thì bánh cay , dứ chuối chiên , nhìn đồng hồ SL nghĩ là đã hết giờ mần việc cho nên SL gọi điện thọi cho ông ADĐ .

ADĐ đến và ăn ly chè xí xọn (ý lộn) chè Táo xọn ...chiện giảng đôi câu , thì ông xin phép kiếu từ vì đêm nay phải đến phiên ông trông Mẹ . Chia tay nhau , Trầu hẹn ngày mai phải đến nhà Trầu dùng món miến Gà , Gà này Trầu kêu thằng Rễ đem từ Idaho xuống ....ai cũng ừ hử ...ừ hử .....

Chừng 2 ngừ ra đến bãi đậu xe ...tìm hoài mà hổng thấy chiếc xe của SL đâu cả ...màn đêm buông xuống , trời lành lạnh 2 chị em đều để áo khoác trong xe , đi tới đi lui mấy lần cũng không tìm thấy chiếc xe ...
" hai đứa cùng xanh xao ...hai đứa buồn như nhau" .....


(Sau Khi ăn hàng xong Sao Linh dẫn chị Trầu lên lầu, đến gian hàng của một người bạn, người bạn của Sao Linh đã khen chị Trầu có làn da đẹp như người Đà Lạt.
Thật vậy, gương mặt chị không đánh phấn, thoa son nhưng nước da trắng hồng. môi hồng tự nhiên. Chị đi xa liên tục bao nhiêu ngày mà vẫn tươi tắn, nhanh nhẹn , nhìn chị không có vẻ gì mỏi mệt, thế mà chị còn lo nấu món nầy món nọ để đãi khách. Chị là một người năng động, tháo vát , bởi vậy chị mới có đủ nghị lực để chèo chống dòng đời gian nan , lèo lái con thuyền một mẹ bốn con , chống chỏi với phong ba bão táp để nuôi dưỡng đàn con nên người. Sao Linh mong chị có những ngày vui trong quảng đời còn lại, để đền bù bao đau khổ nhọc nhằn chị đã trải qua. )


Cám ơn mấy em đã quá lời ngợi khen chị , làm cho chị ...quá nè ....

Thôi thì để chị kể tiếp ngày cuối ở Quận Cam nha .


Lúc chiều thứ bảy , Trầu hẹn ngày hôm sau sẽ nấu món miến gà để đải các vị
ADĐ , SL , Nắng , đã nhờ con gái đi chợ mua các thứ gia vị rùi , mà khi lên tiếng đải thì ai ai cũng diện cớ không rảnh , mà không rảnh thiệt , Trầu cũng biết dzậy ... ...Nhưng tại Trầu ép ngừ quá đáng thui à ...Lúc đi chơi dứ SL ở Nhà Thờ Kính , thì Nhỏ Nắng có gọi cho Trầu , nghe giọng nói của Nắng thì biết Nắng dzui mừng lắm , tui kêu Nắng cố gắng thu xếp công chiện cho sơm sớm một chút để gặp nhau và thưởng thức món "gà đi bộ" cuả xứ Idaho ...

Hẹn được Nắng ở lúc trưa , và ép buộc SL ngay trên xe Nàng , rùi chiều đến khi tạng mặt dứ ADĐ , Trầu cũng "cưỡng bức" luôn , nói rằng :
- Công tui xách 2 con gà từ dưới quê lên đến đây , mà nỡ lòng nào các ngừ từ chối chứ ?

Sáng hôm sau mọi ngừ trong nhà đều sưả soạn để đi Los chơi và đải các Sư Cô ăn cơm chay ở Los ...tui ở nhà vò bánh trôi nước ,





Chiều đến đang lay quay một mình ở nhà thì nghe phone reo :
- 5 Trầu ui ....đang làm gì đó ? tôi đến chơi chút có được không ? vì ngày mai 5 Trầu về rồi ...

Nghe thế ...tui mừng húm hà rùi lẹ làng đáp :
- Ừa ...đến ngay đi ...đến để nhặt rau cỏ phụ tui nà .
- Vậy hả ? 5 Trầu đang làm gì đó ?
- Tui đang nhổ lông gà .
- Trời đất ! thật hả ?
- Chớ hổng thiệt là gì , đến mau đến mau nha .

Chừng mừ phút sau ADĐ có mặt ở nhà tui , kéo ghế mời khách ngồi , chạy u dô bếp múc chén chè , đưa 2 quyễn Thi Tập Hồng Sang cho khách xem để rùi tui lại trở dô bếp tiếp .

ADĐ hỏi :
- đi đâu vậy ? sao không ngồi ?
- Đã nói ...tui đi mần gà mà ...hổng tin hả ? thì dô bếp coi nà .
Chàng bước dô bếp thì thấy con gà vàng ửng đang nằm trong nồi nước sôi ìng ịch ...lúc đó điện thọi cuả chàng lại reo , và tui nghe chàng nói :
- 5 Trầu làm gà thật em ơi ...con gà đang ở trong nồi nước nè ....ừ ...ừ ...em cố gắng đến sớm một chút nhé , em đến trễ chắc không gặp anh đâu , hôm nay anh phải về sớm trông Mẹ anh .
Nghe dzậy ...tui biết ngay Nhỏ Nắng tui phụ hoạ thêm :
- Nắng ! em bận công chiện thì cứ đi lo cho xong , chị chờ chừng nào cũng được mà , vì mai khi lên xe ...chị ngủ thẳng cẳng ...vì có thằng Rễ dứ con gái làm sốp phơ , chị đâu có lo ... chỉ sợ em hổng có dịp nhìn cái răng khễnh dễ thương cuả ngừ ta thui hà ...

Thức ăn đã có rồi , mà hai ngừ đẹp thì chưa tới , cho nên tui phải mời ADĐ dùng trước ...Ông dùng từ từ , vừa thưởng thức "Gà đi bộ" của xứ Idaho , vừa cố tình chờ 2 Nàng . Nhưng Ông đang ăn nửa chừng thì Nắng gọi xin mách giùm đường vào , rùi kế đến SL cũng "báo cáo" là nửa tiếng nữa sẽ đến , "Ôi dzui quá đỗi là dzui "
Chừng 4 ngừ gặp nhau .....tay bắt mặt mừng , hỏi thăm sức khỏe của nhau ...

ADĐ nhìn đồng hồ rồi xin kiếu , 4 chúng tui bịn rịn chia tay nhau , ADĐ xiết tay tui thật chặt và nói :
- Mai Trầu về mạnh giỏi , thượng lộ bình an , hy vọng còn ngày gặp lại nhau nhé !
Lòng tui dạt dào cảm xúc nên tui ca :
- Dzui một đêm nay , rùi mai lên đường , dzui buồn ai hay tình thương khôn lường ....


Anh ADĐ ra về rồi ...nhưng trong lòng của 4 người không tránh khỏi xuyến xao ....
Trời Cali vẫn đẹp ...có cơn gió thổi thoáng qua nhẹ nhàng ...rùi 3 Cô Nương trở vào bàn ngồi ...màn tráng miệng được dọn ra , nhưng SL từ chối vì no quá , và em bảo là đã dùng rồi trước khi 2 chị em đi chơi ...còn cái cô Nàng Nắng thì nhỏng nhẽo ( vì là bé nhất trong đám 4 ngừ) Nắng không chịu ăn dziên to , mà đòi những dziên be bé thui hà .
Bình trà nóng được mang ra , câu chiện vẫn cứ tiếp tục ...chị kể em nghe , em kể chị nghe ...Trầu châm trà mấy lần ...2 đứa cứ muốn về để chị Trầu đi ngủ vì sợ ngày mai thức dậy sớm sẽ bị mệt , Trầu xua tay lia lịa và bảo :
- Đừng lo ...đừng lo cho chị mà ...chị có lái xe đâu mà lo ...2 dợ chồng Khiêm & Trúc lái ...chị có buồn ngủ thì chổng cẳng ngủ thôi .....

Câu chiện vẫn tiếp tục giòn tan , dễ thương nhứt là con nhỏ Nắng (đã nói rùi ...Nàng nhỏ nhứt trong bàn mờ)
SL thì hiền khô ...nghe nhiều hơn nói (khôn thấy bà cố ) nói chung là buổi hợp mặt lần này ...thật là vui trọn vẹn .

Trầu tỉ tê tâm sự :
- Thiệt ra lần gặp gỡ này ...chị mừng ...hết lớn luôn á ( chòi ...chòi ...lớn nữa ai coi nà chòi ! )
Trầu kể lại buổi đầu khi đi uống cà phe dứ anh ADĐ .
- Khi 2 ngừ tui bước dô quán thứ nhì ...Quán có tên là ZEN , quán đẹp & lịch sự lắm , nhìn lên khán đài còn có 4 chữ nữa mà quên mất rùi ...(Quớ ông ADĐ ui ....nhắc tuồng giùm tui chổ này đi)

Quán có lẽ mới mở , nên cái gì cũng còn mới lắm , vắng khách ...nhìn ngừ nhạc sĩ ôm cây đàn ghi ta , nghiêng nghiêng ngồi đàn , với mái tóc hoa râm , khiến tui không ngăn được cảm xúc ....

Nay bóng chiều xế ngả
Tha hương sống xa quê
Nức nỡ niềm hoài vọng
Một ngày chúng ta về ....

Nhâm nhi ly cà phe ...tui tiếp .
- Cái tâm trạng này rất giống Trầu khi xưa , nên Trầu rất thấu được nỗi niềm ....vào năm 1976 , Trầu cũng có mở quán cà phe ở xã nhà Trầu ....


Căn nhà lợp mái Tole 2 gian của người cô của Điệp bạn tui , khi người cô mất nhà bỏ trống , nên Điệp kêu tui dọn dìa đó ở gần chợ cho dễ buôn bán , hơn nữa lúc sanh cháu Quân còn yếu nên chưa làm việc nặng nhọc , mới nghĩ đến mở quán cà phê , mượn của Mẹ tui 1 cái bàn , 4 cái ghế , mượn Điệp một số bàn ghế , ly tách cũ của Ông Ngoại nó lúc xưa .
Sáng sớm 4 giờ thì có chuyến xe lam đầu tiên lên Quận Long Thành , tui gởi người Dượng Rễ mua giùm 100 gram cà phê , 1/2 ký đường cát trắng , 1 lon sữa ông Thọ , canh ông gần về , tui nhóm bếp nấu ấm nước cho sôi , ông vừa về đến nhờ ông "mở hàng" giùm ly cà phe đen , kế đến cũng là 1 ly đen của ông chạy xe lôi từ Phước Thọ đưa bạn hàng cá lên chợ ....

2 Ông ngồi uống cà phê nhâm nhi hết bình trà này đến bình trà khác , chờ cho đủ khách lên xe thì mới chạy , bán được 2 ly cà phê ...thì bếp lửa cũng vừa tàn ...Cô Giáo Điệp thấy quán vắng quá ...thê thảm quá , mới gọi vói qua kêu :
- Pha tao ly cà phê sữa ngọt ngọt chút nha , kêu con Trúc bưng qua giùm ...
Nghe nó kêu , thì mừng húm hà , nhưng nhìn lại bếp lửa thì Than tàn khói lạnh ...
Lại phải lui cui đi nhóm bếp , chờ nước sôi để pha cà phê ...


Rồi cái quán ấy "Hưởng Dương" không được lâu ...Tui lại chuyễn qua nghề nấu Bắp nấu Xôi gánh gánh đi bán cùng xóm , Tui nghĩ món này là thiết thực nhất , vừa no lại vừa túi tiền của ngừ dân quê tui ....

Đó đó là tâm trạng của những người buôn bán hàng ăn , cho nên lúc vào quán ZEN nhìn thấy cớ sự , nên tui đọc được nỗi niềm đó ....

3 chị em tâm sự đến khuya lắc khuya lơ , rùi chia tay trong bịn rịn , khi ra đến sân nhà của chị Liên thì nhỏ Nắng lên tiếng :
- Ủa ....chiếc xe em đâu mất gồi ....
Làm tui dứ SL cũng hoảng hồn luôn ....(cũng may là Trầu cũng thường xuyên đi Cali chơi hông thôi nếu như đi đến Cali lần đầu thế nào cũng bị đau tim chết thui à )

Đêm xuống thấp , trong lòng nghe chất ngất
Tạm biệt nhau nghe hoa nở trong lòng
Nước có lũ sao Lục Bình tăm tắp
Người đi qua ....sao đò vẫn long đong ....

Con chim lẻ , liệng tung trời Biển rộng
Tình có nhau ...sao tan tác ngậm ngùi
Đêm vô tận chìm sâu đời lận đận
Cố vỗ về ...cho đủ một ngày vui ....

5 Trầu

(Chị Trầu thương mến,
Thời gian chị ở Quận Cam quá ngắn, em rất vui vì cùng một lúc được gặp chị và Nắng

Em cảm ơn chị đã tặng em hủ dưa mắm và 2 tập thơ Nỗi lòng và Giọt Buồn Không Tên của chị.

Em rất cảm động khi nhận lấy hủ dưa mắm chị mang qua từ Idaho cho em. Món quà tuy đơn sơ nhưng em sẽ không mua được ở nơi đâu, đối với em có gía trị và qúy báu vô cùng vì nó chưá đựng cả tấm lòng của chị, một người chị em đã quen trên cõi ảo nhưng rất thực và chân tình

Giờ nầy chị đang trên đường trở về nhà. Em chúc được bình an và nhiều sức khỏe Sao Linh )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét