Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

MGĐ4003- Chuyện Của Phố





KỂ EM NGHE CHUYỆN PHỐ

Lâu lắm rồi không kể em chuyện Phố
Với những con người trước lạ sau quen
Họ đến từ đâu? Từ cả trăm miền
Một sớm một chiều biến thiên nguồn cội!

Dù ra đi vẫn một lòng hướng nội
Mong quê nhà không dậy lửa can qua
Ruột bỗng đau khi Nam Quốc Sơn Hà
Từng tấc đất bị dần dà xâm lấn

Phố thao thức đêm đêm: Ai cõng rắn?
Biết ai còn cùng ngồi lại bên nhau
Đánh đuổi tàu ô như lịch sử năm nào?
Ôi hy vọng xanh màu .... đang bạc trắng!

Phố trăn trở với niềm riêng ngọt, đắng
Sâu trong lòng là đầy ắp nỗi đau
Một người đi.... thêm lần phố nát nhàu
Dù tan hợp, hợp tan thường tình lắm

Phố ngày xưa.... phố rộn ràng tươi thắm
Người vui cười, lòng con phố nở hoa
Mặc khách tao nhân đến phố hiền hòa
Kệ sáng, tối, phố hát ca không ngủ

Chuyện về phố, chỉ một ngày không đủ
Ừ, mai này lại kể tiếp em nghe....


HĐHP



Chuyện Của Phố

Chuyện của Phô... em ơi nhiều cay đắng
Nén tấc lòng cho dòng lệ đừng rơi
Nỗi đau kia trong dạ nát tơi bời
Ai hiểu thấu thân làm dâu trăm họ

Chuyện của Phô... xin một lần sáng tỏ
Cùng một nhà san sẻ những buồn vui
Quý mến nhau xin chia xớt ngọt bùi
Cùng ngồi lại yêu thương và tha thứ

Chuyện của Phố…thêm niềm đau viễn xứ
Buồn xót xa nhưng chỉ biết lặng thinh
Nếu có thể xin thời gian trở lai...
Phố rộn ràng ,hoa thắm nở như xưa….


Sao Linh

Chuyện của Phố, trên con đường lưu lạc
Thì buồn vui tan tác lẫn thương đau
Cũng mong là cơn gió thoảng qua mau
Rồi tất cả theo nhau vào dĩ vãng .

Số kiếp bơ vơ , tìm nhau trên mạng
Như đám mây trời lãng đãng trôi đi
Bạn bè thân thương yêu mến cả vì
Đừng làm mất , khi đường đi nẻo đến .

Kiếp con người như chiếc thuyền không bến
Mỏng manh như một ngọn nến trong đêm
Ngày xa xưa , ta có cuộc sống êm đềm
Hoa xoan tím rơi bên thềm năm cũ .

Rồi giặc đến , giặc tràn như thác lũ
Biết bao người đành rũ áo ra đi
Kiếp lữ hành , xa xứ , có vui chi
Đành cúi mặt tiếc những gì đã mất .

Gặp nhau đây , mong giữ tình chân thật
Vẫn biết rằng trang ảo với có , không !
Ngày lẫn đêm khỏ khỏ cứ phập phồng
Trong phút chốc bỗng thấy lòng lưu luyến ...

hongsang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét