Nhánh Sầu Đông
Em buồn như nhánh sầu đông
Thưa anh cùng với nỗi lòng em đau
Phải chăng mình mãi xa nhau
Mà anh cố giấu âu sầu làm vui...
Vui không định nghĩa tiếng cười
Mà anh thì đã hiểu rồi hỡi anh
Ngày xưa tóc hảy còn xanh
Bây giờ tóc đã quá nhanh nhạt màu...
Ước gì kiếp khác đời sau
Làm cây thông đứng núi cao một mình...
Bây giờ em vẫn làm thinh
Cười ra nước mắt lạnh tanh nỗi buồn...
-Hồng Sang-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét