Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

MGĐ3069- Yêu Khổ






YÊU - KHỔ

Không hiểu tại sao ai cũng yêu
Yêu chi cho đau khổ trăm điều
Người thì dang dỡ mang sầu luỵ
Kẻ bị phụ tình mặt buồn thiu.

Như ta an phận sống độc thân
Chẳng phải lo toan chuyện nợ nần
Vợ đau con ốm chạy sói trán
Mặt mày phờ phạc thêm sụt cân.

Tự do thoải mái cứ rong chơi
Tự tung tự tại sướng một đời
Dại gì mang gông đeo vào cổ
Bập dầm thân thể nát tả tơi...

-NS-


Như sự thể đời người nhiều cay đắng
Giọt căm hờn hoài chảy xuống bi ai
Thương làm sao những tâm sự ngắn dài
Dòng nước mắt u hoài như muốn khóc...

Suối mắt long lanh khóc tình chân thật
Nhưng cội sầu ai đó hiểu được không ?
Buồn mà chi...cuộc sống quá bềnh bồng
Mà ngang trái , không dành nhiều ân điển...

Ai hùng tâm , dù một nhà hùng biện
Ở cõi đời cùng thương cảm chữ yêu
Hảy cố ngăn dù lệ chảy thật nhiều
Trần thế lắm...lắm nhiều bao khổ ải...

Trong ước mơ có thiên đường tình ái
Mộng mơ về những hẹn ước mai sau
Ôi ! dương trần còn lắm nỗi khổ đau
Nên tâm thức...chỉ mãi sầu thiên kỷ...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét