Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2009

MGĐ1061- Thói Đời

Thói Đời
Cất cánh lên hỏi ông Trời
Có những kẻ xấu cứ thời phá con
Ông Trời vuốt râu cười giòn
Thây kệ chúng nó , héo hon làm gì...
Ổng khuyên : con yên tâm đi
Còn bao người tốt ngại gì hở con
Ở đời " Thập Nhân Vô Tòan"
Ta còn bị họ ví von nữa là...
Khi nắng quá , họ réo ta
Đến khi mưa đổ kêu la...ôi Trời !
Khuyên con an dưỡng tâm hơi
Câu thơ , lời nhạc cho đời thêm vui...
Trần gian lắm cảnh bùi ngùi
Hơn - thua - được - mất cũng rồi trắng tay
Đời người tợ bóng câu bay
Nhớ câu nhân nghĩa mới hoài thiên kim...
Đời người sáng nổi tối chìm
Bao năm vẫn đợi bên thềm tối tăm
Hàng cây chiều gió âm thầm
Nhân gian...đâu dễ...mà tầm...tri âm...
Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét