Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009

MGĐ2039- Da Diết



Da Diết

Đã lâu lắm không về thăm quê cũ
Bao điều mà ấp ủ bấy lâu nay
Có những đêm thao thức suốt canh dài
Gối ướt đẫm lệ sầu tuôn rơi mãi...

Ngẫm nghĩ không biết mình khôn hay dại
Cứ lặng lờ như nước chảy hoa trôi
Nghĩ ngợi cho nhiều cũng thế mà thôi
Không ngăn được nỗi đau trong tiềm thức...

Cố gắng lắm có lòng không có sức
Kiếp tha hương ta nếm đủ ngọt bùi
Giống như con tằm phải nhã tơ thôi
Và phải nhã đến bao giờ mới dứt...

Cũng không dám huơ tay vỗ ngực
Cố ghìm lòng nuốt lệ ngược vào tim
Cứ lặng yên và cứ mãi đi tìm
Và tìm mãi những gì chưa thấy được...

Có người bảo chúng tôi đây nhiều phước
Sống ung dung nhàn hạ lắm ngựa xe
Ở xứ này cuộc sống thật lè phè
Họ đâu hiểu nỗi niềm người xa xứ...

Mặc dù có , rất nhiều và các thứ
Rất là nhiều những cũng rất đơn côi
Càng cố nghĩ lòng càng thấy bồi hồi
Thân đất khách , dạ hướng về quê cũ...

Cố gắng đi làm mà lòng ủ rũ
Thương nhớ Quê Hương xa tận mù xa
Có những lúc đã đến giờ tan ca
Chân quay gót lòng bồi hồi thổn thức...

Có được gì , hơn mười năm xuôi ngược
Tóc điểm sương và sức mỏn hơi tàn
Cũng chưa qua khỏi kiếp sống lầm than
Khi sáng tinh sương bốn giờ thức giấc...

Soạn cơm canh , áo quần ba mươi phút
Mắt lái xe mắt nhìn ánh sao thưa
Lòng thật buồn biết nói sao cho vừa
Mình thức dậy , khi mọi người còn ngủ...

Lê tấm thân gầy lòng buồn ủ rũ
Cố gắng lên để gượng sống qua ngày
Có vui gì khi nghĩ tới ngày mai
Cũng dậy sớm , cũng cơm canh hối hã...

Cũng lái xe , mặt âu sầu buồn bã
Cũng lặng lờ nhìn ngắm ánh sao thưa
Hồng Sang ơi ! thấy mệt mỏi rồi chưa ?
Hảy cố gắng , kiếp ngươi là thế đó...

Tan ca xong , về nhà ngồi góc xó
Để ngẫm sự đời , bùi - ngọt - chua - cay
Ngày mai rồi...và cũng những ngày mai
Chua xót lắm người ơi đừng hỏi nữa...


-Hồng Sang-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét