Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

=Đầu Xuân Khai Bút=



ĐẦU XUÂN KHAI BÚT

Canh Dần... khai bút đầu năm
Nhớ lại dĩ vãng xa xăm thuở nào
Hổ về đồi núi xôn xao
Đàn nai ngơ ngác trốn vào rừng xanh
Bước chân dũng mảnh tung hoành
Chim muôn cuống quýt rời cành kêu vang
Tiếng gầm tan tác lá vàng
Trăng mờ soi bóng...hổ càng oai phong
Giờ đây bị nhốt trong lồng
Đeo mang xiềng xích nghe lòng xót xa
Một thời oanh liệt phôi pha
Đêm Xuân đối bóng còn ta với buồn...

14-02-2010 (mồng 01 tết)
Mặc Nhân Sơn
Xuân về như nước về nguồn
Hoàng Mai đợi tiết Xuân buồn khoe hương
Tuổi xưa , còn nhớ con đường
Nhớ về nơi ấy...còn thương đến giờ...

Bao giờ mới thỏa giấc mơ
Chừng như gặp lại bạc phơ mái đầu
Quê nhà , thoáng chút hương cau
Đường xưa...lá đổ...còn đâu kiếp này...

Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét