Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2009

=Cây Khế Sau Vườn=


Buồn trông hoa tím lung linh

Buồn trông cây khế giao cành bờ ao

Tôi , cùng các bạn xôn xao

Đứa thì lấy móc , đưa sào đứng quơ

Mấy tấm lá chuối đơn sơ

Cũng xoay bốn góc làm nên cái bàn

Tô nước mắm vàng óng ánh

Thêm đường vào thì ngon lắm ai ơi

Me , khế chua , kèm chuối chác

Quết vào chén nước mắm ớt đỏ tươi

Ăn vào cay thấu con ngươi

Cùng ăn , cùng chấp , cùng nhau hít hà

Ồn quá ...Ba tôi thức giấc

Ông ra vườn xem thử cái chi chi

Thì ra , một đám "Quý Phi"

Ăn chua , hò hét , khua vang rùm trời

Ôn tồn ông bảo : Chúng mày ...

Con gái , con đứa sao bây chẳng màng ?

Quạ xưa "Ăn khế trả vàng"

Chúng mày ăn khế ...la làng thế kia ???


=hongsang=

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét