Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 25 tháng 11, 2009

MGĐ2043- Nước Cuốn Hoa Trôi


Trên phố vắng với đôi chân bước mỏi
Đêm nghe buồn rụng xuống hố cô liêu
Phố thị xưa , nay hoang vắng đi nhiều
Chân ta bước...nhưng hồn ta gởi lại...

hongsang






Nước Cuốn Hoa Trôi


Về xa sóng cuộn trên sông
Nước trôi trôi mãi theo dòng thời gian
Thiên thu muôn kiếp còn mang
Đớn đau hận tủi võ vàn thân hoa...

Âm thầm than trách trời già
Cớ sao nỡ để nụ hoa chóng tàn
Bao mùa Xuân đến Thu sang
Bao mùa lá đổ sầu mang trong lòng...

Hết Thu...rồi đến mùa Đông
Lê chân bước mỏi phiêu bồng tha phương
Khi tuyết phủ , lúc mù sương
Bẽ bàng nuốt lệ Quê Hương xa mờ...

hongsang



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét