Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2009

Trên Đỉnh Mùa Đông

Căn trái
=Thao Thức=

Trời đã vào mùa Đông
Một màu xám mịt mùng
Cây trơ cành trụi lá
Nỗi buồn ...vẫn mênh mông ...

Anh có hay mùa Đông
Mùa Đông lạnh se lòng
Nỗi buồn người cô lữ
Khoắc khoải và ...chờ mong ...

Anh có nghe mùa Đông
Thương nhớ mãi chất chồng
Không một cành hoa nở
Không có bướm bay rong ...

Mùa Đông ơi mùa Đông
Nước đặt cả dòng sông
Không long lanh hình bóng
Người viễn xứ chạnh lòng ...

hs




Có phải...

Có phải chỉ mùa đông
Sương khói phủ mịt mùng
Hay khi tình tàn tạ
Lòng chợt thấy mênh mông?

Có phải chỉ mùa đông
Gió mới buốt se lòng
Hay khi em xa vắng
Lòng mới biết chờ mong...?

Có phải chỉ mùa đông
Ấm tình nghĩa vợ chồng
Còn ngày vui nắng hạ
Lượn lờ bướm bay rong...?

Có phải chỉ mùa đông
Tuyết phủ kín dòng sông
Hay khi đời giã biệt
Cách mặt cũng xa lòng..?
dp



Người xưa...

Này..Hồng Sang của tôi ơi..!
Người xưa mắt biếc môi cười còn không?
Hay là theo ngọn gió đông
Để cho ai đó ngóng trông đợi hoài...?
dp

Nghẹn Ngào

Qua sông nghe tiếng ai hò
Trôi trên bến cũ con đò quạnh hiu
Chói chang giọt nắng cuối chiều
Sắt se da thịt tàu tiêu mấy hàng...

Từ khi tách bến đò ngang
Cỏ ôm bờ đất ngỡ ngàng bước chân
Xa nhau cách mấy cũng gần
Nhớ nhau thấy được mấy tầng mây bay...

Rày trông tháng rộng năm dài
Chắt chiu nỗi nhớ chao mày lặng câm
Xa thì xa thẳm mù tăm
Gần thì như tiếng thì thầm thâu đêm...

hs

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét