Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2009

MGĐ10 76- Tấm Đời Xưa , Tấm Đời Nay ...


Ngày xưa còn bé, Mẹ thương
Mua cho đôi guốc màu hường thật xinh
Xỏ vào , quay guốc rộng rinh
Lòng buồn , mình đứng lặng thinh không lời ...



Tiểu học , đồng phục nơi nơi
Đầm xanh áo trắng cùng thời săn đanh
Nhìn đôi giầy mới thiệt ham
Đẹp thì quá đẹp , mà mang chật rồi ...

Chú tôi , Chợlớn xa xôi
Mua cho giầy mới khi tôi tựu trường
Nhìn Cha , nhìn Mẹ song đường
Nghẹn ngào con nói " hổng thương con mà"...



"Sanh con lạ hơn người ta"
"Đôi chân bự quá ngó mà phát ghê"
Cha tôi an ủi vỗ về
"Chân to ...vững bước lê thê đường đời"...

Thế rồi năm tháng dần trôi
Đôi chân dấn bước một đời chông gai
Tấm đời xưa ...Tấm đời nay
Vẫn không tìm được đôi giầy vừa chân ...

=hongsang=

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét